Ánh mắt của tôi liếc nhìn qua vị viênchức cao cấp kia, vội vàng cúi đầu chào, lôi Tiểu Mãn thối lui một bêntheo quy củ, cúi đầu chờ hắn đi qua.
Ai ngờ người nọ đi vài bước sau đó quay trở lại, đứng trước mặt tôi ôn nhu hỏi: “Cô nương họ Phàn phải không?”.
Tiểu Mãn ở phía sau tôi kỳ quái khẽ a một tiếng, làm như vô cùng bất mãn khi tôi đi khắp xung quanh mà trêu hoa ghẹo nguyệt.
Oan uổng quá a, thanh âm của người nàytuy rằng giống tơ lụa thượng hạng, cũng hoa lệ dễ nghe, nhưng tôi xácđịnh, tôi cho tới bây giờ chưa từng nghe qua giọng của hắn!
Tôi cúi đầucười nói: “Nhà mẹ đẻ của thiếp họ Lăng, phu gia họ Lục, trong nhà cũngkhông có ai thân thích họ Phàn, đại nhân sợ là nhận sai người rồi”.Không ngẩng đầu lên, nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, nếu hắn thật sự là khách hàng cũ của Xuân Hồng thì chỉ tùy tiện hỏi cái họ đểgạ tôi.
Người nọ tựa hồ đối với đáp án của tôi không vừa lòng, ngập ngừng một lúc lâu nói: “Ngẩng đầu lên”.
Hừ.
Về điểm này, trong bụng tôi có tám phầnkhinh thường, nội dung tiết mục vở kịch nói cho tôi biết, sau những lờinói này, tình tiết tiếp theo hơn phân nửa là ánh mắt nữ nhân thẹn thùngmang chút sợ hãi ngẩng đầu, ánh sáng nhu hòa phủ kín cả khuôn mặt đangđược phóng to dần, nam nhân nháy mắt bị quầng sáng ánh vàng rực rỡ lấplánh trong con ngươi nữ chủ phủ kín, nữ chủ kinh sợ tưởng hắn là tiênnhân. Kế tiếp, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buc-xuong-vi-luong/2692615/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.