edit: hangaofbeta: An AnGiấc ngủ này thật sự không yên ổn, trên người tôi giống như được bọc bởi lớp quần áo ướt sũng, bất luận giãy giụa như thế nào cũng trói chặt lấy chân taytôi, lúc lạnh lúc nóng, tôi đem chăn đá văng ra rồi lại đắp lên, cáchmột lúc lại mơ mơ màng màng lăn lộn một lần, nhưng rồi cũng vẫn là ngủvô cùng tốt.
Cuối cùng cũng bị hành hạ đến mệt nhọc, ngủ thật say.
Tỉnh lại lần nữa đã là buổi sáng, mở mắt ra đã thấy Diệp Tô ngồi ở bên giường tôi,bàn tay to thô ráp của hắn đặt trên trán tôi, nhìn tôi chậm rãi nháymắt: “Đã dậy, tình nhân của ta, buổi tối ngủ ngon không?”.
Tôi dụi mắt, cười hì hì giơ tay: “Tình nhân à, ta nhớ ngươi muốn chết a, mau tới ôm một cái!”.
Diệp Tô phối hợp ừm một tiếng, thẹn thùng không thôi: “Thấy ghét, vừa mở mắt đã háo sắc, người ta không thuận theo đâu!”. (*o*)
Tôi nhịnkhông được cười to, không để ý bị sặc nước miếng, thở gấp ho khan khôngngừng. Diệp Tô vội đỡ tôi dậy, vuốt nhẹ thay tôi thuận khí, ca thán mộttiếng: “Làm sao lại bướng bỉnh như vậy, ta không có ở đây liền để mìnhphát sốt rồi, hửm?”.
Câu “hửm”kia nói xong thật sự là bách chuyển thiên hồi*, âm thanh gợi cảm tà mịcùng sủng nịnh thâm tình (cái này do đầu tôi bổ sung),tôi nhịn khôngđược, giơ tay ôm cổ hắn, ôm thật chặt lấy hắn.
*Bách chuyển thiên hồi: đại ý là tâm tư rối bời, thay đổi liên tục.
Diệp Tô ngẩn người, cũng do dự ôm lấy eo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buc-xuong-vi-luong/2692604/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.