Cố Văn Cường được đưa vào bệnh viện trong tình trạng hôn mê sau vụ tấn công. Minh Tuấn, Tiểu Ly, và Minh Lan đều lo lắng chờ đợi ngoài phòng cấp cứu, không biết tình trạng của cậu ta như thế nào. Khi bác sĩ thông báo rằng Cố Văn Cường cần phải được theo dõi sát sao và chưa biết khi nào sẽ tỉnh lại, Minh Lan cảm thấy đau lòng và tự trách bản thân. Cô không ngờ buổi hẹn vui vẻ lại kết thúc trong thảm kịch.
Một lúc sau, Đỗ Tâm, mẹ của Cố Văn Cường, đến bệnh viện. Bà ấy rõ ràng rất buồn bã và lo lắng khi biết con trai mình bị thương nặng. Khi bà nhìn thấy Minh Lan đứng đó, vẻ mặt đầy sự lo lắng và áy náy, bà mỉm cười nhẹ nhàng, dù nụ cười của bà đầy sự mệt mỏi.
"Cháu là Minh Lan phải không? Cháu là bạn của Văn Cường?" Đỗ Tâm hỏi, giọng nhẹ nhàng nhưng không che giấu được nỗi buồn.
Minh Lan gật đầu, cảm thấy trách nhiệm nặng nề trên vai. "Vâng, cháu là bạn của Cường. Cháu xin lỗi vì đã xảy ra chuyện này. Cháu không biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng cháu sẽ làm mọi thứ để giúp đỡ," cô nói, giọng đầy sự thành thật.
Đỗ Tâm thở dài, cảm thấy một chút an ủi khi có Minh Lan bên cạnh. "Không sao, không phải lỗi của cháu. Chúng ta không thể kiểm soát mọi thứ. Nhưng cháu có thể giúp mẹ chăm sóc Văn Cường được không? Cháu có vẻ là một người bạn tốt, và Văn Cường chắc chắn sẽ cần sự hỗ trợ khi tỉnh lại," bà nói, giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buc-tuong-hoa/3592151/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.