Minh Tuấn đang sắp xếp những bông hoa trong cửa hàng của mình, ánh nắng buổi chiều dịu dàng chiếu qua cửa sổ, tạo nên một không khí ấm áp. Anh vừa đặt một bó hoa mới vào chiếc bình gần cửa sổ thì nghe tiếng chuông cửa vang lên. Minh Tuấn ngẩng đầu lên, thấy Dương Khuê bước vào, khuôn mặt cô ta rạng rỡ nhưng trong ánh mắt lại có một tia gian xảo.
"Chào Minh Tuấn," Dương Khuê nói, nở nụ cười tươi. "Lâu rồi không gặp, anh vẫn khỏe chứ?"
Minh Tuấn tỏ vẻ thận trọng. Dương Khuê không phải là người mà anh muốn gặp lúc này, đặc biệt sau tất cả những gì cô ta đã làm với Tiểu Ly. "Chào Dương Khuê. Cô đến đây có việc gì không?" anh hỏi, cố gắng giữ giọng lịch sự nhưng cũng rõ ràng không muốn giao tiếp nhiều.
Dương Khuê bước tới gần hơn, vẻ mặt tỏ ra hối lỗi. "Tôi đến đây để xin lỗi về những chuyện đã xảy ra. Tôi biết là mình đã sai, và tôi muốn xin lỗi anh và cả Tiểu Ly," cô ta nói, nhưng trong giọng điệu có một sự giả dối khó nhận ra.
Minh Tuấn vẫn giữ vẻ thận trọng. "Nếu cô muốn xin lỗi, thì hãy nói chuyện với Tiểu Ly. Cô ấy là người đã bị tổn thương," anh nói, không muốn để cô ta diễn trò trong cửa hàng của mình.
Dương Khuê bỗng dưng tỏ ra yếu ớt và buồn bã. "Tôi biết, và tôi cảm thấy rất tồi tệ về điều đó. Tôi chỉ muốn có cơ hội để sửa sai," cô ta nói, rồi bất ngờ "trượt chân" và ngã sà vào lòng Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buc-tuong-hoa/3592144/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.