Sau khi thăm Minh Lan tại bệnh viện, Minh Tuấn trở về tiệm hoa của mình, lòng nặng trĩu với những suy nghĩ về vụ việc của em gái. Anh cảm thấy bất lực trước sự bất công mà Minh Lan và Tiểu Ly phải đối mặt. Dù anh muốn giúp đỡ, nhưng sức mạnh của gia đình Dương Khuê là một trở ngại lớn.
Khi Minh Tuấn đang tưới hoa trong tiệm, một tiếng chuông nhỏ vang lên báo hiệu có khách đến. Anh quay lại và thấy Dương Hiệp bước vào. Minh Tuấn nhận ra ngay người đàn ông này - người vừa mới vào bệnh viện thăm Minh Lan và trò chuyện với Tiểu Ly.
"Anh là Minh Tuấn, đúng không?" Dương Hiệp mở lời, giọng điềm đạm nhưng đầy uy lực. "Tôi là Dương Hiệp, anh trai của Dương Khuê. Tôi muốn nói chuyện với anh về vụ việc của Minh Lan."
Minh Tuấn ngay lập tức cảm thấy cảnh giác. Anh biết Dương Khuê là nguyên nhân chính của những rắc rối gần đây, và Dương Hiệp là anh trai của cô ta. Dù Dương Hiệp trông lịch lãm và chuyên nghiệp, Minh Tuấn không thể không nghi ngờ ý đồ của ông ta.
"Tôi không biết chúng ta có gì để nói," Minh Tuấn trả lời, cố gắng giữ bình tĩnh. "Vụ việc của Minh Lan đã rõ ràng, và em gái của anh, Dương Khuê, phải chịu trách nhiệm. Nếu anh đến đây để bảo vệ cô ta, thì anh nên nghĩ lại."
Dương Hiệp nhíu mày, nhận ra ngay sự hiểu lầm trong lời nói của Minh Tuấn. "Tôi không đến đây để bảo vệ Dương Khuê," ông nói một cách chậm rãi. "Tôi đến đây để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buc-tuong-hoa/3592140/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.