Đi tới cửa bước chân hai người đều dừng lại, Lưu Tử Đồng nhìn anh, anh cũng nhướng mày nhìn lại cô, rõ ràng hai người mười phút trước còn hoàn toàn xa lạ, sau lại nắm tay nhau giới thiệu, hôn đỉnh đầu cô, dường như có một chút thân mật, cho dù vậy nhưng Lưu Tử Đồng cũng không có nữa điểm xấu hổ.
Cô cảm thấy thật thần kỳ, cô lấy di động ra, nói: “Chúng ta thêm WeChat lẫn nhau đi, lần sau tôi mời anh ăn cơm.”
Lâm Đế nhìn di động của cô, trầm mặc hai giây, vẫn cùng cô thêm WeChat.
“Tôi đi đây.” Anh nói. Trên thực tế lúc Lưu Tử Đồng nhờ anh giúp chuyện này, cô đã nghe được anh kêu tài xế tới đón mình, vì thế cô mới không có chút sợ sệt nào, Lưu Tử Đồng cười: “Vậy anh đi thong thả.”
Vừa dứt lời, một chiếc Hummer màu đen dừng lại đó, cửa mở ra, một người đàn ông hơi ốm từ trong xe bước xuống, nói: “Vừa mới bị kẹt xe.”
Lâm Đế quay lại Lưu Tử Đồng nói: “Tôi đi.”
Lưu Tử Đồng gật đầu, đứng ở cửa nhìn anh, anh bước xuống bậc thang, dáng người cùng dáng hình cao lớn, người đàn ông ốm mở cửa xe kia có chút nghi hoặc mà nhìn Lưu Tử Đồng đang đứng phía trên, chờ Lâm Đế đã lên xe, người đàn ông đó đóng cửa lại, tranh thủ nhìn Lưu Tử Đồng thêm một cái mới vòng qua đầu xe, ngồi vào ghế lái, khởi động xe, lái xe đi.
Toàn bộ sự việc xảy ra, cửa sổ của chiếc Hummer vẫn không kéo xuống lần nào.
Lưu Tử Đồng nhìn theo chiếc xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buc-tranh-ay-em-ve-vi-anh/156695/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.