🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Có một ngày, Trần Lăng Tùng phát hiện sổ nhật ký của Sư Tuyết. Cậu tìm một cây bút tới, một bên xem, một bên làm chú thích ở phía dưới.

1

Lên lớp mười một, mẹ bảo tôi ở chung với bạn học cho tốt. Kỳ thật bà đã từng nói câu này vào lớp mười rồi.

2

Bạn cùng phòng đầu tiên gặp được gọi là Trần Lăng Tùng, thoạt nhìn ở chung khá tốt.

…. Hình như cậu ấy cao hơn tôi rất nhiều.

(Không có “Hình như”, chính là cao hơn cậu. OK?)

3

Không thích nói chuyện với người khác lắm, không biết nói gì, lên giường từ rất sớm. Bạn cùng phòng trong ký túc xá chơi game, âm thanh rất lớn.

“Các cậu để ý một chút, Sư Tuyết ngủ.” Là Trần Lăng Tùng.

4

Trần Lăng Tùng nói, cậu ấy muốn làm ngồi cùng bàn với tôi. Có chút vui vẻ, lập tức đồng ý.

( Ngoan)

5

Nữ sinh ngồi bàn trước thật hoạt bát, luôn xoay xuống nói chuyện. Mấy cậu ấy hỏi tôi tên gì, thi từ đâu lên, tôi đáp lại theo đúng thực tế, mấy cậu ấy liếc nhìn nhau, tôi tiếp tục cúi đầu đọc sách. Kỳ thật có thể cảm giác được mấy cậu ấy rất xấu hổ, nhưng tôi không biết nói gì.

Trần Lăng Tùng nói: “Các cậu hùng hổ như vậy, có phải có ý tưởng không an phận với Sư Tuyết không?” Các cậu ấy liền nói không có, còn nói tư tưởng của Trần Lăng Tùng không thuần khiếu, trợn trắng mắt quay đi. Trần Lăng Tùng làm hành động Yay* với tôi, tôi nhịn không được bật cười. Cậu ấy nhìn tôi một lúc, tôi bị nhìn đến mặt có chút nóng, hỏi cậu ấy trên mặt tớ có gì sao, cậu ấy nói không có.

(*耶,( như mình: hayì hô ye í ^^.),

“Cậu đẹp.” Cậu ấy cười nói.

(Tớ thề tớ là nói thật.)

6

Đi học thật nhàm chán, nhưng không có chuyện khác gì để làm. Tùy tiện nghe.

(Tùy tiện nghe??? )

7

Dường như Trần Lăng Tùng cũng cảm thấy chương trình học nhàm chán, đặc biệt là tiết tiếng Anh, cậu ấy chưa bao giờ nghe, đeo tai nghe bluetooth nghe nhạc.

Thật ngầu.

(……)

8

Hôm nay trong giờ tiếng Anh Trần Lăng Tùng chuyền cho tôi tờ giấy: Sao hôm nay không nghe giảng bài?

Tôi viết: Không muốn nghe.

Cậu ấy bỗng nhiên vô cùng hưng phấn: Cậu cũng cảm thấy tiết của cô thật nhàm chán sao?

Tôi viết đúng sự thật viết: Phải.

Kỳ thật tiết tiếng Anh cũng vậy, tiết nào cũng thế, đều nhàm chán.

Trần Lăng Tùng viết bốn chữ thêm ba dấu chấm than: Tri âm khó cầu!!!

Tôi mơ mơ màng màng nắm tay cậu ấy, sau khi tan học cậu ấy còn vỗ vai tôi nói: “Chào đồng chí, về sau cậu do tớ bảo kê.”

(….Tớ lúc trước có ngốc như vậy sao?)

9

Trần Lăng Tùng nói chuyện giữ lời, mỗi lần đến giờ tiếng Anh liền tìm tôi nói chuyện, cậu ấy nói: “Một người nhàm chán, hai người sáng tạo kỳ tích!”

Không hiểu.

Nhưng tôi và cậu ấy nói chuyện quả thật thú vị, thú vị hơn cả tất cả giờ học tất cả giáo viên cộng lại.

10

Thi giữa kỳ kết thúc, Trần Lăng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buc-thu-tinh-vo-danh/466576/chuong-27.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Bức Thư Tình Vô Danh
Chương 27: Phiên ngoại 1: Nhật ký của Sư Tuyết (1)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.