Thì ra, được người mình thích khen dễ thương là loại cảm giác lâng lâng thế này!
Tôi nhận lấy chiếc kẹo mút dâu tây từ tay cậu ấy, lí nhí cảm ơn. Khải ậm ừ rồi xin phép về trước, tôi cứ ngẩn ngơ đứng nhìn bóng lưng của cậu cho đến khi nó khuất hẳn thì mới hoàn lại hồn.
Kẹo mút vị dâu tây, bộ đồ gấu dâu, cũng hợp quá nhỉ?
Mất một hồi tôi mới nhớ ra nhiệm vụ chính của mình vội loay hoay đi tìm lá ram còn về làm đồ cho kịp.
Lần đầu tiên tôi đạp xe mà vui vẻ đến thế, miệng tôi còn ngâm nga vài câu hát nữa cơ.
Bữa tối ngày hôm ấy, cả gia đình tôi cũng có vẻ gì đó vui hơn so với bình thường. Bố mẹ tôi nói chuyện cho các chị em nghe khá nhiều, còn hỏi han tình hình học tập của các con dạo này ra sao.
"Tụi con vẫn ổn, bố mẹ đừng lo!"
Chị gái tôi đáp, bố mẹ gật đầu hài lòng. Rồi câu chuyện lại chuyển sang nói về tình yêu lúc nào không hay.
Mẹ tôi kể, ở xóm dưới có một đứa bằng tuổi tôi vừa mới phát hiện ra có bầu, bây giờ phải chạy cưới gấp, cả xóm họ đang đồn ầm lên.
"Bố mẹ thì không cấm mấy đứa yêu đương, tuổi học trò rung động đầu đời là chuyện sẽ có, nhưng phải thật sáng suốt các con nhé!"
Cả chị tôi lẫn tôi đều gật đầu, tôi thầm nghĩ, có lẽ bố mẹ tôi lo hơi xa rồi, nhìn chị em tôi thế này thì trông có giống sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buc-thu-tinh-khong-loi-hoi-dap/2721531/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.