Về nhà vừa mới đóng cửa lại, Tống Lê đã bị người đẩy đến huyền quan* (là một thuật ngữ trong phong thủy chỉ khoảng không gian giữa cửa chính và phòng khách. Khu vực này có tác dụng giảm trừ những xung đột từ bên ngoài vào nhà và bảo vệ nguồn sinh khí trong nhà. Huyền quan là gì? Hiểu nôm na huyền quan là tấm rèm ngăn cách giữa cửa chính và phòng khách),giày trên chân bị cọ rơi xuống, Hứa Từ nâng đùi phải của cô lên sau đó đâm về phía vách tường.
Tiếng vải cọ xát ra tia lửa khô nóng, Hứa Từ nắm tay cô cởi áo khoác trên người ra, nhũ thịt mềm mại dưới sự xoa bóp của anh biến hình.
Tống Lê ưm một tiếng, cánh môi khẽ nhếch cho anh có cơ hội thừa nước đục thả câu.
Đầu lưỡi lọt vào trong, nụ hôn mùi rượu chui vào trong miệng, Tống Lê dần dần bắt đầu hôn đến to đầu, như là uống say theo, gương mặt đỏ đến lấy máu.
"Tự giác chút đi." Thân hình nóng bỏng của Hứa Từ kề sát cô, một người cứng như thiết, một người mềm như nước.
Tay phải của Hứa Từ xoa eo nhỏ của cô, chỗ lòng bàn tay đi qua đều đang bốc cháy: "Bây giờ không gọi, chốc nữa lại khóc lóc gọi."
Gần một tháng không được ăn thịt, ánh mắt anh cũng trở nên nguy hiểm, dường như vừa cọ xuống, vật cương cứng đã để trên bụng nhỏ.
Cô nuốt nuốt nước miếng, ôm cổ anh thấp giọng mềm mại gọi bên tai anh: "Chồng."
Hứa Từ đột nhiên khom lưng một tay bế cô lên, Tống Lê ngồi giữa khuỷu tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buc-thu-tinh-dem-qua/936442/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.