Thành phố X lúc này vẫn còn hơi lạnh, nhưng vẫn có mặt trời, cuối tuần Từ lão đại vẫn dắt theo mèo con đi tản bộ, người đi lại trên con đường rừng nho nhỏ thỉnh thoảng vẫn ngó nhìn chàng trai tuấn tú và con mèo đen đáng yêu đang lon ton dưới chân.
Từ Mạc Đình ngồi xuống chiếc ghế gỗ cạnh đường, chú mèo cũng ngoan, thấy thế nhảy lên cuộn tròn mình lại, liếm liếm lông trên lưng nó rồi “meo” một tiếng với chủ. Mạc Đình mỉm cười: “Mày cũng thật biết phối hợp với tao, không giống ai đó...” Vừa nói vừa vuốt ve anh bạn nhỏ. Đúng lúc chuông điện thoại kêu, Từ Mạc Đình nghe máy, đối phương bảo: “Lão đại, chơi bóng đi”, vẫn là lão tam đã thua tiền chơi bóng.
Người đang phơi nắng uể oải nói: “Không rảnh.”
“Làm gì mà không rảnh? Chị dâu thì không có ở đây.” Quả này không lấy lại tiền quyết không buông tha.
Từ Mạc Đình lim dim mắt, có cảm giác đánh trúng hồng tâm: “Cậu còn tiền không?”
Mẹ kiếp, sỉ nhục người khác! Lão tam cáu quá bèn tung tuyệt chiêu: “Tôi có một tấm ảnh của chị dâu.”
Từ Mạc Đình cười cười: “Ảnh của cô ấy, cần tôi có thể tự chụp.”
Lão tam cười cười: “Hi hi, ảnh trong tay tôi là ảnh chụp chị hồi năm thứ nhất, mười chín tuổi, mười chín tuổi đấy, lão đại chụp được không, chụp nổi không? Ha ha ha ha!”
Mạc Đình hừ một tiếng: “Muốn chết à?”
Chiều hôm ấy, trên đường về nhà, An Ninh nhận được một cú điện thoại của người lạ: “Chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buc-thu-bi-lang-quen/3111436/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.