Biểu tình của nàng đột nhiên trở nên xấu hổ: “Phượng.....  Phượng công tử, huynh ngàn lần đừng để ý, ta sẽ tìm thời gian nói rõ ràng với biểu ca, hiện tại chúng ta xem diễn đi.” 
“Ân, không cần, nếu nàng tự mình nói với biểu ca, y nhất định sẽ thương tâm, y vốn đang ở nhà các người, cũng không tự nhiên khi ăn nhờ ở đậu, nàng nếu còn tìm y nói rõ ràng như vậy, chẳng khác nào muốn đuổi y đi? Y mới từ nông thôn lên, cuộc sống cũng không dễ dàng gì.” 
Phượng Cửu Thiên thập phần rộng lượng nói, kỳ thật cảm giác tranh tình yêu với Quan Sơn Thủy cũng rất thú vị, xem như giải trí đi. 
Lâu Tam Phượng cảm động nói: “Ai, không nghĩ Phượng công tử rộng lượng như vậy, biểu ca có thể được một nửa rộng lượng của huynh thì tốt rồi, y kì thật là một người chất phác, ta cũng không hiểu vì sao hôm nay lại làm ra chuyện thất lễ như vậy?” Nàng lắc đầu, hơi có chút oán hận. 
Phượng Cửu Thiên vội vàng an ủi vài câu: “Dù sao mặc kệ như thế nào, Tam Phượng nàng nhớ kỹ, sau này nếu biểu ca muốn cùng một chỗ với nàng, nàng liền phái người đi tìm ta, chỉ cần ta đi theo, để biểu ca nhìn thấy ta cùng nàng một chỗ, tin tưởng y rất nhanh biết khó mà lui, như vậy sẽ tốt hơn so với nói thẳng ra, nàng nói xem có phải hay không?” 
Lâu Tam Phượng gật đầu nói: “Đúng vậy, vẫn là Phượng công tử hiểu biết, chúng ta liền làm như thế, được rồi, đoàn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buc-nam-vi-the/3157349/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.