“Bất quá......Vì cái gì mà ta đối với gương mặt bình thường này nổi lên tính khí?” Phượng Cửu Thiên vừa nói, liền đem Quan Sơn Thủy tử thiên đường đánh xuống địa ngục, lại hung hăng chà đạp môi y, ngữ khí lại đột nhiên hung ác, hai tay cũng dùng sức, tách hai chân y ra, nơi tư mật không bao giờ lộ ra trước mặt người khác liền bại lộ. 
Lão thiên gia, cho ta chết đi. Trong lòng Quan Sơn Thủy kêu rên, y lớn tới dường này, thế nhưng.....Thế nhưng lại đem nơi đó lộ ra cho người ta xem, nhưng mà làm y cảm thấy thẹn chính là động tác kế tiếp của Phượng Cửu Thiên. 
Hắn nhẹ nhàng chạm nhẹ vào mầm rễ hồng nhạt nằm trong bụi cỏ, lại cẩn thận nhìn, rồi mới vừa lòng nhẹ nhàng búng một cái, một cổ điện lưu từ nơi đó chạy đi khắp tứ chi của Quan Sơn Thủy, làm chi y kìm lòng không được run run, y có chút hoảng, không biết loại cảm giác này là gì.....  Cái gì...... Loại cảm giác này dường như làm y có chút thoải mái? 
“Tốt lắm a, xem ra ngươi không cùng nam nữ khác lêu lổng.” Phượng Cửu Thiên nhẹ nhàng liếm một chút lên mầm xanh nhỏ nhắn, hương vị xạ hương tự nhiên của xử nam làm kích thích dục vọng của hắn, đem thuốc bôi trơn xoa lên tay tiến vào dũng đạo của y, hắn mềm nhẹ dùng kĩ xảo mở rộng. 
Quan Sơn Thủy liều mạng giãy dụa, có lẽ chuyện sắp đến kích thích y, cũng có lẽ Phượng Cửu Thiên cũng đã giải thông huyệt cho y, tóm lại không hiểu vì sao 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buc-nam-vi-the/3157340/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.