“Đây là đồ vật gì?” Phượng Cửu Thiên nhanh chóng cầm lấy. Giang Bách Xuyên cùng Trương Đại Hải cùng nhau bước đến. Chỉ liếc mắt một cái, Trương Đại Hải liền la hoảng lên. 
“A, đây chính là trò dưới nông thôn chúng ta, nơi này cũng có sao?” 
Thấy hắn cùng Giang Bách Xuyên đều lộ ra thần sắc khó hiểu, thế là ha ha cười, giải thích nói: “Dưới nông thôn nếu cùng cừu nhân đối đầu, không có biện pháp đối phó, sẽ làm một hình nhân nhỏ, viết ngày tháng năm sinh người nọ, rồi mới hung hăng ghim kim, ai nha kì thật là vô ích, bất quá nó cũng giúp trong lòng được thoải mái.” 
Y cẩn thận nhìn một chút: “Di, người này cũng thật sơ ý, ngay cả ngày tháng năm sinh cũng không viết, châm này......  A sao lại châm vào bộ vị?” Y nghi hoặc nhìn Phượng Cửu Thiên: “Hay là ngươi.... “ Tuy rằng đều là nam nhân, nhưng những lời sau quá mức rõ ràng, nên Trương Đại Hải xấu hổ không nói ra. Chính là lại dùng ánh mắt nghi hoặc cùng thần sắc hiểu rõ, hắc hắc cười nhìn Phượng Cửu Thiên. 
Giang Bách Xuyên nhìn cười, đối với hình nhân kia xoi mói: “Ân, họa tiết quá kém, người nào lại có ánh mắt dài mà lớn như vậy a. Bất quá kĩ thuật thật tinh xảo, nhìn ra được là cao thủ trong việc đan vá, ai nha, thú vị nhất là tâm tư người này, ha ha ha, y sao lại có thể nghĩ ra cách này được.” 
Hắn ngẩn đầu cười nhìn huynh đệ nhà mình: “Cửu Thiên a, xem ra ngươi cũng thực phi thường 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buc-nam-vi-the/3157333/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.