“Thanh Thanh, là anh đến muộn, để em phải chịu uất ức rồi…”
Sở Đông Quân ôm chặt lấy thân hình đang run rẩy của Tố Thanh Thanh, xót xa lên tiếng.
Tố Thanh Thanh vùi mình vào lòng anh, lắc đầu, giọng mang theo âm mũi, nghẹn ngào nói:
“Không…không muộn…”
Đáy lòng Tố Thanh Thanh vô cùng cảm kích. Anh như một cọng dây cứu mạng, xuất hiện vào đúng thời khắc cô tưởng chừng như đã rơi xuống vực sâu.
Nếu anh không đến…cô sẽ như thế nào đây? Nếu anh không ngăn tên đó lại….thì cuộc đời sau này của cô có phải sẽ trở nên tăm tối không?
Sở Đông Quân cởi áo khoác ngoài của mình ra, thoạt rồi mặc lên người cô.
Tố Thanh Thanh vịm vào anh, cố đứng dậy:
“Đông Quân…Zi…con bé vừa bị hắn đá ngất….”
Nghe đến đây, Sở Đông Quân vội đỡ Tố Thanh Thanh đi về phía Zi.
Anh ngồi xuống, ôm Zi vào lòng. Vừa chạm đến phần đầu, một cảm giác lạnh lẽo ập đến lồng ngực Sở Đông Quân, anh đưa tay ra, bàn tay đã dính đầy máu.
Tố Thanh Thanh nhìn theo động tác của anh, sắc mặt cũng sớm tái mét.
Lúc này người đàn ông đó đột nhiên tiến lại gần,
Sở Đông Quân thấy vậy liền nhìn cô, anh nói: “Bế con giúp anh.”
Không nói gì nhiều, Tố Thanh Thanh lập tức làm theo lời anh.
Sở Đông Quân đứng lên, lạnh lùng lên tiếng: “Mày là ai? Rốt cuộc mày cần bao nhiêu?”
“GIN! Mày nên nhớ nó!” Hắn đột nhiên cười lớn: “Còn tiền? Để xem nào…” Gin vuốt cằm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buc-man-hon-nhan/3508210/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.