Ngày hôm sau, ánh nắng tươi đẹp chiếu rọi vào phòng ngủ, ánh sáng mặt trời màu tím nhạt phủ khắp giường.
Tố Thanh Thanh trở mình, chiếc chăn mỏng trượt xuống theo làn da trơn nhẵn, mấy chấm đỏ ửng trên cơ thể vạch trần một đêm cuồng hoan.
“Em dậy rồi sao?”
Tố Thanh Thanh mở hai mắt nhìn người con trai đang mỉm cười nằm bên cạnh….
“Anh…hôm nay không đi làm hả?” Cô ngơ ngác hỏi. Bình thường thì giờ này, lẽ ra hắn đang ở công ty mới phải.
“Không muốn đi…chút nào cả.” Cố Nguỵ uể oải kéo cô sát vào người, thoạt rồi nói tiếp: “Muốn nằm nhìn em mãi….”
“Anh…sến quá!” Tố Thanh Thanh đẩy hắn ra, trên môi vẫn không giấu được nụ cười hạnh phúc.
Mặc kệ Cố Nguỵ có nói thế nào, Tố Thanh Thanh vẫn bước xuống giường, lấy cái khăn mỏng chùm lên người, sau đó vào nhà tắm.
Cũng may nhà tắm ngay trong phòng, chỉ cách một cánh cửa kính dày.
Vừa ngồi xuống bồn tắm, Tố Thanh Thanh đã thấy Cố Nguỵ đẩy cửa đi vào. Khuôn mặt thanh tú phút chốc đã nóng bừng, vội lấy tay che mắt lại:
“Anh…anh sao lại vào đây? Còn không mặc đồ nữa…”
“Nhóc con, em nhìn anh như vậy là có ý gì? Trên người anh còn cái gì mà em chưa nhìn thấy sao?” Cố Nguỵ rất nhanh đi đến chỗ cô, tự nhiên mà bước vào bồn tắm. Nước trong bồn vì có thêm một người mà trào ra không ít…
Nhìn bộ dạng như muốn xù lông của Tố Thanh Thanh, Cố Nguỵ bật cười thành tiếng, sau đó ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buc-man-hon-nhan/2935094/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.