"Đời người con gái có lứa có thì thôi con ạ".
Mà cái lứa cái thì ấy, nó còn quan trọng hơn cả cái duyên cái số nữa. Ở vào độ tuổi của cô mà nói, dù là nam hay nữ thì cũng đã lập gia đình vãn rồi, còn vẫn ở không thì đích thị là do kén chọn, hoặc là ế. Nhưng ai dám bảo cô ế?
Hồng Ngọc là con gái lớn trong một gia đình trung lưu có hai chị em, người em trai của cô ấy vậy mà đã lấy vợ cuối năm ngoái, hai vợ chồng cùng làm ăn xa nên không thể ở với bố mẹ. Hai năm trước bố cô phải nghỉ hưu sớm vì mất sức, thành thử cô như vậy là để có thể chăm sóc bố mẹ, và cũng là để tập trung cho công việc. Đối với cô thì dù lấy chồng hay không, cô cũng phải tự mình kiếm ra tiền, trước là bố mẹ sau còn con cái, bản thân tự chủ được kinh tế mới có thể cùng chồng xây dựng gia đình.
Dạo trước cô từng nghe nhiều người đánh tiếng đến gia đình mình, rằng nhà có con gái lớn còn không gả đi, để làm của à? Thế là nay một mối, mai một mối, nhưng cô nhất quyết không ưng gặp. Biết tính con gái cứng rắn, bố mẹ cô vì thế cũng không ép, để kệ cô tự tìm tình yêu cho mình, tìm ròng rã đến nay đã 27 tuổi mà vẫn chưa thấy, bố mẹ cô lại vì thế mà phiền lòng.
Ngược lại với tâm trạng của bố mẹ, cô vẫn thản nhiên như trước, mỗi lần có ai trong nhà nhắc đến chuyện đó, cô chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bua-yeu/4600892/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.