🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Có lẽ trong lòng ai cũng có vài cuộc phim nhựa đã ố vàng, mỗi con người, mỗi khoảnh khắc, mỗi không gian cảnh vật, sẽ ở sâu trong chiếc hộp nội tâm này chậm rãi quay, chiếu lại từng đoạn, từng đoạn.



Bùi Nhã Văn cũng không ngoại lệ.



Cô còn nhớ, lần đầu tiên được nếm trải cảm giác mang tên thống khổ là mùa hè năm tốt nghiệp tiểu học.



Mùa hè ấy, ba mẹ chia tay, mẹ cô kiên quyết muốn ly hôn. Thời gian đó Nhã Văn còn bé lắm, cô chẳng rõ chia tay là gì, nhưng cô biết, mẹ đã bỏ đi, rời bỏ cô, rời khỏi ba và Nhã Quân, ngôi nhà của cô từ nay không còn trọn vẹn.



Trước khi đi mẹ gọi Nhã Quân vào phòng nói chuyện rất lâu, riêng cô bà chỉ vừa ôm vừa khóc và dặn dò vài câu.



Nhã Văn không khóc, nhưng tối hôm ấy cô không tài nào ngủ được.



Cô lén lút đứng đậy, nhẹ nhàng đến phòng Nhã Quân, anh dường như đoán được là cô, lập tức mở cửa.



“Anh ơi…” Khuôn mặt Nhã Văn mếu máo, nói không thành tiếng.



“Vào đi.” Nhã Quân thở dài, mở cửa ra cho em gái vào.



Đèn học hãy còn sáng, trên bàn còn có một quyển sách, anh cũng còn thao thức.



“Em không ngủ nổi…” Cô ngồi bên giường anh, “Em… Em nhớ mẹ lắm.”



Nhã Quân chậm rãi ngồi xuống cạnh Nhã Văn, ôm lấy cô: “Có lẽ bây giờ mẹ cũng đang nhớ chúng ta lắm đấy.”



“Vậy thì tại sao mẹ lại đi, sao mẹ không ở lại chứ.” Hốc mắt Nhã Văn ươn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bua-toi-o-cherating/1947144/chuong-2.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Bữa Tối Ở Cherating
Chương 2: Thước phim đã ngả màu
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.