Miệng viết thương trên đầu gối Nhã Văn rất nhanh đã đóng vảy.
Nhã Quân biến mất như thường, vài ngày cũng không thấy mặt. Nhã Văn bối rối chẳng rõ mình nên vui mừng hay hụt hẫng khi anh không ở bên, có điều những giấc mơ về thời thơ ấu của cô và Nhã Quân xuất hiện ngày càng nhiều, một vài chuyện nếu không phải diễn ra trong mộng, cô cũng tuyệt không thể nhớ lại.
Bách Liệt gọi triệu chứng này là “Vũ trụ bùng nổ”.
“Có ý gì?” Nhã Văn và Annie trợn to hai mắt.
“Ý là,” Bách Liệt nuốt hết miếng thịt còn lại trong mồm, “Não bộ đưa ra chỉ thị, muốn cơ thể quên đi một ký ức nhất định, nhưng trên thực tế ký ức này vẫn tồn tại trong một phân khu lưu trữ, tương tự như cái thùng rác vậy, rất nhiều thứ không bị loại bỏ ngay lập tức, chỉ ở tạm đó chờ xử lý. Đến một ngày, khi xảy ra sự kiện có tính then chốt thì…”
Anh khum tay làm động tác mở: “Chiếc hộp Pandora sẽ bị khai phá, bất kể ra sao bên trong chắc chắn là một thứ gì đó cô không ngờ tới.”
“Whoa… Anh có khả năng làm đạo diễn cho mấy tiết mục tâm lý tình cảm trên truyền hình đấy.” Annie hưng phấn thốt lên.
Có điều cả Nhã Văn và Bách Liệt đều nghe không hiểu ý tứ của cô: “Tiết mục gì cơ?”
Annie thất vọng tự lẩm bẩm: “Thôi quên đi, coi như tôi chưa nói qua.”
“Vậy như lời anh, có một ký ức khiến tôi chịu đả kích rất lớn được giấu trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bua-toi-o-cherating/1947135/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.