Hơn một giờ trong im lặng, Thảo nhìn ngắm mặt sư phụ mình trong niềm hoan lạc tuyệt vời, tự nhiên nàng cũng thấy tâm thần như siêu thoát, tất cả đều là hư vô. Khi thầy San từ từ mở mắt ra, Thảo nhìn thấy trong ánh mắt đó có một sự hiền hòa tới thoát tục.
- Theo cảm giác của tôi, có lẽ ông Trung có thể về được hay không phải chờ tới mười hai giờ khuya đêm nay mđi biết.
Thảo hít một hơi dài nói: .
- Nói một cách khác, nếu bác Trung không tỉnh trước mười hai giờ đêm nay là vĩnh viễn không trở về nữa phải không?
Thầy San gật đầu nhè nhẹ.
- Đúng vậy, từ bây giờ tới nửa đêm, còn một khoảng thời gian tương đối dài. Các con nên đi thăm ông ta ngày, xem tình trạng sức khoẻ như thế nào. Thảo và Đinh vội vàng đứng dậy từ giã thầy San ngay. Hình như ông hơi mệt và đã bắt đầu húng hắng ho.
Cho tới gần chín giờ tối, ông Trung vẫn còn hôn mê bất tỉnh. Bây giờ tới nửa đêm chỉ còn hơn ba tiếng đồng hồ và bệnh viện cũng sắp hết giờ thămviếng rồi. Đinh và Thảo đứng bên giường ông Trung nằm. Hơi thở ông rất yếu ớt và nước da tái mét đáng sợ.
Thời gian qua từng giây. Đồng hồ đã điểm chín giờ. Theo luật lệ của bệnh viện này, sau chín giờ tối, tất cả thân nhân thăm nuôi bệnh nhân đều phải rời khỏi phòng bệnh. Thảo nhìn Đinh hồi hộp hỏi:
- Bây giờ chúng mình phải làm sao đây?
Đinhnhíu mày, không biếttrả lời sao. Bỗng có tiếng ai hỏi:
- Chiếc hộp sắt đâu?
Cả hai cùng mừng rỡ vì biết là bác Trung đã tỉnh dậy rồi. Con người ông trông vẫn yếu ớt, nhưng giọng nói thực bình thường như không có chuyện gì xảy ra.
Thảo mừng tới nỗi quýnh lên, la lớn:
- Để con đi gọi bác sĩ nhé.
Ông Trung lắc đầu nói:
- Bác sĩ có biết gì đâu. Tôi nào có bệnh hoạn gì, chỉ đi vơ vẩn một chút thôi.
Đinh nhìn ông Trung hỏi:
- Bác đi đâu, ở chỗ nào vậy?
Ông Trung mỉm cười hồn nhiên, nói:
- Cứ coi như tôi mộng du đi. Chiếc hộp sắt đâu?
Hình như sau khi tỉnh dậy, ông không thiết gì ngoài chiếc hộp sắt. Ông đã hỏi đi hỏi lại hai lần rồi. Thảo nói ngay:
- Để ở nhà sưphụ con. Ông ta cũng như bác vậy, vừa đi... vẩn vơ đâu đó xong. Chỉ có quí vị mới có thể đi vẩn vơ cái kiểu chết người này.
Ông Trung không để ý gì tđi lời nói của Thảo, nói:
- Nhốt trong chiếc hộp sắt là một con ma nữ.
Đinh gật đầu nói:
- Chúng con đã biết rồi. Ngoài con ma nữ này ra, còn thằng chồng nó nữa. Đó mới là con ma cực hung cực ác và khôn lanh quỉ quyệt không cùng.
Ông Trung nói:
- Ma hiền, ma dữ trong linh giới biết bao nhiêu mà kể. Cậu Đinh à, bác khuyên cậu đừng dính dáng vô đó nữa chi cho mệt.
Đinh mỉm cười không nói gì. Thảo hỏi:
- Nhưng bác có bắt được con ma đực kia không?
Ông Trung thở dài một tiếng rồi nói:
- Cô đừng tưởng tôi chủ động làm việc này.
- Không lý bác bị ép buộc hay sao?
- Có thể nói như vậy.
- Tại sao?
- Cô có nhớ hôm cô và Đinh mang chiếc hộp sắt về nhà không. Con ma đực đã theo các người về tới nhà và tôi đã phải theo nó ngay từ hôm đó nhập linh giới. Nhưng sau đó con ma kia lại biến mất.
Thảo nghe nói mê mẩn hỏi tiếp:
- Bác mất dấu con ma rồi sau đó ra sao?
Tôi bị lạc đường. Không biết trải qua bao nhiêu lâu tôi thấy một người nhập linh giới.
Thảo la lên:
Đó là sư phụ con...
- Phải, công lực của sư phụ cô cao siêu không lường, nhưng rồi ông ta lại đi đâu mất. Kế tới, tôi lại gặp con ma đực kia một lần nữa.
- Nó có tấn công bác không?
Bác Trung lắc đầu.
- Không, lần này gặp nó chỉ còn lại một cái bóng lờ mờ, đang tiêu tan vào chân không. Nhưng nói làm sao cho các người hiểu được đây.
Đinh nói:
- ý bác nói, con ma đực đang tan rã dần vì đụng vào công lực của sư phụ Thảo.
- Cứ hiểu tạm là như vậy cũng đủ rồi. Chứ chẳng còn biết giải thích làm sao hơn nữa.
Đinh hỏi:
- Hồn ma không thể sơng mãi được sao?
- Có hồn ma có thể tồn tại hàng trăm năm sau, cũng có hồn ma chỉ xuất hiện được vài giờ, vài tháng rồi tan đi. Ta cũng không rõ và cũng không muốn tìm
hiểu câu trả lời chính xác như thế nào nữa làm gì.
Thảo có vẻ chán nản, nói:
Có lẽ mãi mãi không có câu trả lời chính xác.
Đinh than:
- Trí tuệ con người không cao như người ta tưởng tượng. Có rất nhiều sự việc, chúng ta chỉ phỏng đoán từ cái nhìn bề ngoài thôi.
Thảo hỏi:
- Vậy bây giờ xử trí làm sao với chiếc hộp sắt?
Ông Trung nói:
- Phải đốt nó đi.
- Bác nói sao, tại sao lại đết nó đi.
- Đốt nó đi cũng không phải là chuyện dễ đâu, ngoài sư phụ cô chắc không ai làm nổi.
Thảo hỏi:
- Tại sao bác biết là sưphụ cháu muốn đốt nó đi?
- Chúng tôi tuy không hội ý nhau bao giờ, nhưng những việc như thế này đều cảm thông nhau trong ý nghĩ và tư tưởng. Hình như vừa rồi tôi nghe thấy có tiếng lửa cháy. Đúng như những gì ông Trung nói. Tuy nhiên, lửa cháy không phải do thầy San thiêu đết con ma nữ đang bị nhết trong chiếc hộp sắt. Nhưng là ngọn lửa thần bốc ra từchiếc bùa vừa vụt lên cao trong ánh mắt thầy San:
- Chiếc bùa xoay tít, phát ra những tiếng kêu vi vút với một âm thanh thực cao. Những tia lửa mầu đen tuyền nổi bật trong màn đêm thật tối, tạo nên hình thể chiếc bùa đẹp tuyệt vời.
Thầy San ngồi thiền im lìm trong một góc vườn. Nét mặt ông rạng rỡ. Ông biết là ngày giờ thành đạt đã tới Mầu đen của Bùa Thần đã nổi rõ trong bóng tối sâu thăm thẳm của trời đất. ý nghĩ đốt chết con ma nữ trong hộp sắt tự nhiên rời rã, hòa tan trong không gian.
Ánh mắt thầy San chiếu qua cửa sổ, đi thẳng vô trong phòng, chụp lên chiếc hộp sắt. Lá bùa dán trên chiếc hộp từ từ rơi xuống đất.
Bỗng nắp hộp bật tung ra, một tiếng nổ kinh thiên động địa vang rền nhưtrờỉ đất nổi cơn thịnh nộ. Gió rít lên, xoáy tròn, đất cát bay tứ tung. Tiếng cười ma quái rộ lên khắp nơi, kéo dài ra lanh lảnh.
Quần áo thầy San bay phần phật, râu tóc ông dựng đứng ỉên, nhưng ánh mắt thầy vẫn sáng quắc. Ông từ từ đưa tay bắt ấn chỉ vô trong nhà trầm giọng nói:
- Nghiệp chướng, tới giờ này còn chưa biết nguồn cội hay sao?
Tiếng cười ma quái chợt tắt, không gian như đọng lại và chợt rơi vào im lìm trong không khí mênh mông, có tiếng khóc lóc thảm thiết của một người con gái từ phương trời xa thẳm vọng lại, thật não nề, thật ai oán như trong cơn sám hối.
Thầy San ngước mặt lên không, tạ ơn trời đất. Chưa bao giờ thầy cảmthấy trong lòng thơ thới và snng sướng nhưngày hômnay, vì cuối cùng, thầy đã biết được, làm thế nào đưa con người, dù đã thành ma thành quỉ, về với bản tính hiền lương của trời đất ban cho lúc ban sơ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]