Chương trước
Chương sau
Tuyết Lạc sống ở nhà Lý Hiên cũng đã được một thời gian, dần họ cũng quen khi có Tuyết Lạc và cũng không còn ngại khi ngủ cùng nhau nữa. Ngoài việc đi học rồi về nhà thì họ còn thường xuyên đi chơi và ăn uống. Sự xuất hiện của Tuyết Lạc đã giúp Liên Thành và Lý Hiên dần mở lòng với nhau hơn, mối quan hệ của hai người giờ chỉ còn bước nói với thế giới rằng họ đang yêu nhau thôi.

Sau lần vô tình gặp Lý Hiên và Liên Thành ở siêu thị, Hân Vy đã gọi báo cho Nhất Đinh, cậu ta nghe tin vui mừng mà vào kỳ nghĩ lễ ở trường đã chạy đến chỗ Liên Thành, còn mang cả vali theo cùng, chắc cậu ta muốn ở chỗ Liên Thành hết tuần lễ. Khi vừa gặp được tri kỹ cậu đã không ngần ngại mà ôm chặt lấy Liên Thành miệng liên tục nói: "Nhớ quá, nhớ tình yêu của tôi quá, nhớ chết đi được" (4)

Lý Hiên bên cạnh phải dùng thật nhiều sức lực mới tách được hai người ra, Lý Hiên cau mày nhìn Nhất Đinh giọng khó chịu nói: "Cậu tính ôm Thành Thành đến khi nào? Không thấy cậu ấy sắp tắc thở vì cái ôm của cậu à?"

Nhất Đinh nhìn Lý Hiên mặt nguyên dấu chấm hỏi nói: "Thành Thành?" - cậu nhìn sang Liên Thành hỏi: "Đừng nói với tôi cậu gọi cậu ta là Hiên Hiên nhé?"

Liên Thành ngại ngùng tránh né ánh mắt Nhất Đinh đáp: "Cậu nói gì vậy chứ, đương nhiên là tôi gọi Lý Hiên rồi"

Nhất Đinh không tin giữ mặt Liên Thành lại nói: "Cậu né cái gì chứ, nhìn vào tôi mà trả lời nè. Cậu cũng gọi cậu ta là Hiên Hiên đúng không? Liên Thành, đến tôi còn chưa được gọi cậu là Thành Thành nữa vậy mà Lý Hiên đã được gọi rồi á?"

Lý Hiên kéo Liên Thành lùi về phía sau làm Nhất Đinh xém chút bị ngã, cậu nhìn Nhất Đinh nói: "Cậu là ai mà đòi gọi cậu ấy là Thành Thành, cậu quên chúng tôi có quan hệ gì à? Nhiêu đó đủ để tôi gọi là Thành Thành rồi, còn cậu thì lấy tư cách gì chứ, bạn thân hả? Cũng chưa đủ đâu"

Nhất Đinh mặt khó chịu nhìn Lý Hiên nói: "Là anh em thì đã làm sao, dù sao tôi cũng là người cùng cậu ấy lớn lên" - nhìn sáng Liên Thành nhẹ nhàng nói tiếp: "sau này tôi cũng gọi cậu là Thành Thành nhé. Thành Thành tình yêu của tôi" nói rồi cậu nhào tới chỗ Liên Thành, nhưng Lý Hiên nhanh tay đã kéo Liên Thành qua một bên Nhất Đinh không có điểm tựa mà nhào tới phía trước, cậu ngồi dưới đất nhìn hai người mà mặt mày ủ rũ rất đáng thương. (T)

Liên Thành đi lại đỡ Nhất Đinh đứng lên nói: "Hai người đừng đùa nữa, lớn cả rồi mà như con nít á"

Nhất Đinh được Liên Thành quan tâm mà mặt đắt ý với Lý Hiên, cậu ôm tay Liên Thành làm nũng, rồi vào nhà. Lý Hiên khó chịu không biết có nên đuổi cậu ta ra khỏi nhà không? Hay thủ tiêu luôn để khỏi vướng chân vướng tay. (3,

Vào nhà rồi Liên Thành nghiêm túc hỏi: "Tôi tưởng cậu chỉ nhớ Lý Hiên, nên khi hay tin từ Hân Vy đã chạy vội đến đây. Lúc trước tôi nói lên thành phố này cậu có thèm quan tâm đâu? Giờ lại bảo nhớ tôi"

Nhất Đinh mặt vô tội đáp: "Nhớ Lý Hiên gì chứ, tôi chỉ nhớ mỗi cậu thôi. Lúc trước nói không quan tâm là nói dối đấy, tại cậu tự ý đổi trường mà không nói với tôi, nên tôi mới như vậy"

Liên Thành nhìn Nhất Đinh hỏi: "Vậy sao bây giờ lại đến đây?"



Nhất Đinh đáp: "Hân Vy chưa nói gì với cậu à? Ngày mai cậu ấy sẽ đến đây, chúng ta cùng đi chơi xa còn gì"

Liên Thành hoan mang hỏi lại: "Đi chơi xa á? Tôi đâu nghe cậu ấy nói gì"

Nhất Đinh nhìn Lý Hiên hỏi: "Vậy Hân Vy có nói với cậu không?"

Lý Hiên đáp: "Có, nhưng tôi không có ý định đi nên không nói lại với Thành Thành"

Liên Thành nhen mặt nhìn Lý Hiên nói: "Nhưng tôi muốn đi, sao cậu không cho

tôi biết chứ?"

Lý Hiên nhìn Liên Thanh nghiêm túc nói: "Vì tôi không đi nên cậu cũng phải thế"

Liên Thành hỏi: "Tại sao?"

Lý Hiên đáp: "Tôi không muốn cậu đi chơi xa, sẽ rất nguy hiểm, cậu nên ở nhà thì hơn"

Liên Thành nũng nịu nắm tay Lý Hiên đáp: "Không thích ở nhà, muốn đi chơi cơ. Đi cùng đi mà, Hiền Hiến"

Hai chữ "Hiên Hiên" thôi cũng đủ để Lý Hiên quắn quéo hết cả lên, trong lòng thì thích thú vô cùng nhưng lại tỏ ra là không có gì, kiềm chế nụ cười đáp: "Chỉ lần này thôi đấy nhé"

Liên Thành hào hứng giật đầu rồi chạy về phòng thu xếp hành lý, Nhất Đinh nhìn cách hành xử của hai người mà mắt chữ a mồm chữ o giương mặt không hiểu gì với hành động thân mật này. Vừa nảy còn chối đây đẩy việc gọi Lý Hiên là Hiên Hiên vậy mà chưa được bao lâu đã gọi thân mật như thế rồi.

Nhất Đinh ngồi thất thần ở phòng khách nhớ lại chuyện Cố Bắc Hải từng nói, rồi nhìn hai người nghĩ: "Không lẽ chuyện năm đó Cổ Bắc Hải nói là thật, hai người đã từng, hay đang yêu nhau?"



Tối đó Nhất Định ngồi xem tivi cùng Tuyết Lạc tranh thủ lúc không có hai người họ cậu ghé sát tai Tuyết Lạc hỏi nhỏ: "Em có nhận ra điều bất thường ở Lý Hiên và Liên Thành không?"

Tuyết Lạc có chút bất ngờ nhìn Nhất Đinh hỏi lại: "Anh nhìn ra điều gì bất thường à?"

Nhất Đinh kéo Tuyết Lạc lại gần thủ thỉ: "Phải, anh thấy hai người không đơn giản là bạn bè đâu, anh nghĩ hai người họ... nói đến đây cậu không nói nữa mà dùng hành động và ánh mắt để Tuyết Lạc hiểu. Cách cậu làm Tuyết Lạc vốn

đã hiểu từ lâu, nhưng vì muốn xác nhận lại những gì cậu ta nghĩ có giống mình hay không, Tuyết Lạc vờ như không hiểu gì đáp lại: (1

"Ý anh là sao, nói thẳng đi chứ, em chả hiểu gì cả"

Nhất Đinh kê sát vào tai Tuyết Lạc nói nhỏ: "Anh nghĩ hai người họ đang yêu nhau" (3)

Tuyết Lạc há hốc mồm với câu nói của Nhất Đinh mắt cô mở to như không thể tin được cậu ta cũng nghìn ra, Tuyết Lạc định nói gì đó nhưng thấy Lý Hiên và Liên Thành bước ra nên đành thôi.

Lý Hiên nhìn hai người hỏi: "Hai người nói gì mà có vẻ thích thú quá vậy, xem ra anh người hợp nhau nhỉ"

Tuyết Lạc nhanh tay khoác tay Nhất Đinh cười gượng nói: "Phải phải tụi em hợp nhau lắm, hìhì"

Sáng hôm sau Hân Vy cùng Chu Tử Hạ đã có mặt ở nhà Lý Hiên từ sớm, vì đi xa nên mọi người cần duy chuyển nhanh nhất có thể. Để Lý Hiên và Liên Thành có không gian riêng nên họ quyết định để xe Lý Hiên chở đồ dùng và lều còn mọi người đi xe Tử Hạ. Trên xe Tuyết Lạc kể cho Hân Vy chuyện Nhất Đinh cũng nhận ra chuyện tình của Lý Hiên và Liên Thàng, biểu cảm của Hân Vy cũng như Tuyết Lạc khi nghe chuyện này. Cuối cùng bốn người đã thống nhất với nhau, sau chuyến đi này nhất định phải giúp hai người nói rõ tình cảm cảm mình.

Đến địa điểm cắm trại Lý Hiên, Nhất Đinh cùng Tử Hạ dựng lều, những người còn lại thì bày biện thứ ăn ra bàn. Khung cảnh rất mát mẻ, đứng trên cao có thể thấy được những dãy núi từ xa. Có thể là kỳ nghĩ dài nên rất nhiều người đến đây cắm trại, cứ cách một đoạn lại có một lều. Trời tối ánh đèn cũng được thắp lên, khung cảnh thật sự rất lãng mạng, nếu ai đó được cầu hôn ở nơi này chắn hẳn rất vui và hạnh phúc. Cả đám đang vui vẻ trò chuyện ăn uống cùng nhau thì từ lều bên cạnh có người đi lại phía họ chào hỏi:

"Lý Hiên, Lâu rồi không gặp"

Mọi người đều nhìn về phía anh ta Lý Hiên giật mình đứng, Liên Thành cũng thế, phải mất vài giây Liên Thành mới nhận ra người trước mặt cậu nhíu mày nói nhỏ: "Là anh ta!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.