Không biết thời gian đã trôi qua bao lâu. Trong không gian tĩnh lặng chỉ có tiếng mưa rơi bên ngoài. Liên Thành bất giác tỉnh dậy sau cơn mê. Cậu nhìn ngắm người nằm bên cạnh đang say giấc. Miệng lẩm bẩm: "Những lúc cậu ta ngủ mới đáng yêu á chứ" Cậu đưa tay lên vút theo đường sống mũi của Lý Hiên, cảm giác đó trong cậu một lần nữa lại dâng lên. Cậu liền thụt tay lại miệng lại lẩm bẩm: "Gì vậy, sao tim mình đập nhanh vậy? Cảm giác này là sao? Sao mỗi lần mình nhìn Lý Hiên đều có cảm giác này. Vừa hồi hộp vừa khó thở nữa chứ. Không lẽ, mình bị bệnh rồi?"
Hôm sau khi vừa thức giấc, đã thấy Lý Hiên ngồi ở bàn học đợi cậu. Liên Thành mắt nhắm mắt mở nhìn Lý Hiên hỏi: "Cậu chưa về sao??"
Lý Hiên trả lời: "Về rồi, đồ ăn sáng cũng mua rồi, còn đợi mỗi cậu thôi"
Liên Thành ngáp lên ngáp xuống bước xuống giường nói: "Ừ, đợi tôi một chút sẽ xong nhanh thôi" - cậu ta nói tiếp: "À, hôm nay tôi tháo bột rồi, ngày mai không cần cậu mua đồ ăn sáng nữa. Cảm ơn thời gian qua đã giúp tôi" - nói rồi cậu ta vào nhà vệ sinh, còn Lý Hiên trầm mặt nhìn theo. Cậu ta có chút tiếc nuối, khi từ giờ không còn gặp Liên Thành vào lúc sáng nữa. Không được nhìn cậu ta lúc vừa thức dậy với giương mặt còn chưa tỉnh ngủ, mà chỉ có những người thân thuộc mới thấy. Nhưng cũng vui vì chân cậu ta hết đau rồi.
Vào tiết thể dục hôm nay, vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bua-sang-ngot-ngao-co-socola/3709339/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.