Cao Mỹ Hạnh vẫn nhìn tôi chằm chằm từ đầu đến cuối, đôi mắt của cô ta từ ủy khuất chuyển sang giận dữ, hai bàn tay cô ta siết chặt lại, vào giây phút ấy, tôi không hề sợ cô ta mà đường hoàng nhìn thẳng vào đôi mắt ấy.
- Thế nào? Có bằng chứng không? Nếu không thì các người đang thêu dệt chuyện này. Cần thiết thì tôi sẵn sàng ra hầu tòa cùng các người. Còn nữa, Cao Mỹ Hạnh có thai phải không? Nếu đứa con sinh ra, được xét nghiệm ADN là con của anh Vũ Đình Phong thì tôi bằng lòng nuôi con của hai người cả đời. Anh Vũ Đình Phong là bác sĩ, ắt hẳn anh sẽ rõ chuyện này, kết quả thì không thể nào nhầm lẫn được phải không?
Bà Hồng không chịu được nữa mà tru tréo lên:
- Mày!!! Mày!!! Con khốn nạn mày...
Bà ta chưa kịp nói tiếp thì Cao Mỹ Hạnh đi tới nắm lấy tay bà ta, nãy giờ cô ta vẫn còn im lặng dõi theo giật dây mọi người.
- Mẹ à, mình về thôi... cô ta giờ đây đã chiếm được lòng tin của anh Vũ Đình Phong và mẹ anh ấy rồi. Chúng ta giờ đây không còn tiếng nói nữa. Đứa con sinh ra con sẽ đi xét nghiệm ADN, con sẽ làm mẹ đơn thân mẹ à, cuộc sống này quá đỗi tàn nhẫn đối với con. Anh Phong có lẽ đã chán con rồi... chúng ta về thôi mẹ ơi, con không muốn mọi người gièm pha nữa... con mệt mỏi rồi...
Tôi chứng kiến một màn này thì không khỏi nuốt nước bọt, thầm cảm thán về mức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bua-nhan-sat-vach/2577778/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.