Về đến nhà tôi đã thấy anh đang ngồi trên bữa ăn mỉm cười nhìn tôi. Phải nói thế nào nhỉ? Cả ngày nay được anh chăm sóc như một em bé, đi dưỡng da về lại thấy anh chồng tương lai đẹp trai ngồi ở bàn ăn chờ sẵn thì không còn gì tuyệt vời bằng. Tôi sung sướng vội chạy lại dùng bữa cùng anh, trong bữa ăn anh gắp cho tôi rất nhiều món, sau khi ăn xong tôi cũng không phải rửa bát mà giúp việc trong nhà rửa giúp.
Đến tối, chúng tôi lại nằm trong phòng ngủ xem tivi còn anh ở trong phòng tắm. Tắm xong anh đi ra, cả người chỉ quấn đúng một chiếc khăn tắm, cơ thể cường tráng đập vào mắt khiến tôi đỏ hết cả mặt, quan trọng là cái con "quái vật" kia đang ngày một lớn dưới lớp khăn tắm dày dặn kia.
Anh lau khô tóc rồi bước tới giường, phải công nhận là gương mặt anh đẹp thật ấy, càng nhìn càng thấy yêu. Bước chân anh gần tới giường rồi thì khựng lại, sau đó như nhớ ra điều gì đó anh lục cái cặp làm việc của mình rồi lấy ra một cái túi giấy đưa cho tôi.
- Cái gì đây?
Anh vừa nằm lên giường vừa nói:
- Anh có đứa bạn làm bác sĩ da liễu, nó có mở một cửa hàng bán mỹ phẩm với mấy đồ chăm sóc da mặt của Mỹ, tiện anh tạt qua mua cho em luôn.
Trời trời! Sao từ trước đến nay tôi chưa từng nhìn thấy anh tỉ mỉ tới mức này nhở? Hôm nay đã đủ choáng rồi mà còn mua cả đồ chăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bua-nhan-sat-vach/2577748/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.