- Chú... làm gì thế?
- Ngoan thì anh sẽ nhẹ nhàng.
Tôi tái mặt nhìn chú. Ý chú là gì? Nhẹ nhàng? Nghe mờ ám kinh khủng. Dù đang ngồi trong phòng điều hòa nhưng lời nói tràn đầy sự nguy hiểm kia đã khiến mồ hôi tôi tuôn ướt cả một mảng áo. Tôi không dám manh động, đến thở cũng không dám thở mạnh. Nếu là tôi của trước đây, tôi nhất định sẽ cho chú vài quả sầu vào đầu vì tội ăn nói hàm hồ. Nhưng không hiểu tại sao trước tình thế này tôi lại thấy sợ sợ chú. Như thể, bản thân tôi tự ý thức được nếu không nghe lời chú thì sẽ có kết cục không tốt. Nhưng từ khi nào mà tôi lại có cái suy nghĩ ám thị về chú như thế này nhỉ? Từ cái lúc chú động vào người, tôi như người trên mây trên gió, bất giác nghe lời chú hơn mà không dám chống đối. Chỉ cần nhìn thấy mặt chú là tự dưng ăn nói không rõ ràng. Chẳng hiểu sao lại như vậy, chẳng lẽ mình ngã cây thật rồi?
Lần đầu tiên tôi ngồi trên đùi chú, tay chú vẫn đang đặt ở eo tôi rất chặt, giống như là sợ tôi chạy đi mất, chú ép tôi dựa vào đầu vào lồng ngực chú, hai thân thể tiếp xúc, cảm nhận tiếng tim đập một cách trầm ổn, mùi hương đàn ông quyến rũ xộc vào mũi. Cảm giác như tim mình sắp bị chú bóp nghẹn tới nơi rồi. Điều này khiến đầu óc tôi bỗng dưng trở nên mộng mị và đen tối. Tôi nhớ về cái lần chú khỏa thân trước mặt tôi trong lần đầu chúng tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bua-nhan-sat-vach/149027/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.