- Giờ chú về thông cho tôi cái bồn cầu!
Chú nhìn tôi, đôi mắt hẹp dài mở to như không thể tin nổi tôi sẽ hành động như vậy, còn tôi chỉ nhìn chú nhếch môi cười, đôi mắt như muốn nói: tin hay không tùy chú.
Ả Thư há hốc mồm trước câu nói ra lệnh của tôi, ngay sau đó, ả quay mặt, phô bày hết lối diễn xuất tài tình của mình, cô ta đặt tay lên lồng ngực chú kéo kéo áo.
- Hức hức... Huhu, anh Phong, anh phải lấy lại công bằng cho em.
Lông mày chú nhíu lại, chẳng lẽ chú định theo phe cô ta thật ư? Hừ!
Tôi nghiêng mặt rồi lướt qua chú, ngay sau đó chú cất lời:
- Đợi đã.
Giọng nói với âm lượng vừa phải nhưng rất có uy lực, tôi đang định bước đi thì khựng lại dỏng tai xem lời tiếp theo chú định nói.
Chú tin ả ta? Chẳng lẽ hai năm chung sống với nhau mà chú còn không biết tính tôi ư?
- Anh Phong, hức hức, mặt em bị phù hết rồi, huhu, anh phải lấy lại công bằng cho em.
Ả Thư lại bắt đầu mè nheo khiến tôi ngứa cả tai, lúc nãy còn hùng hổ lao vào tát tôi mà vừa nhìn thấy chú đã hóa nhu mì thục nữ khiến tôi buồn nôn.
Nhìn sắc mặt cứng như đá của chú, tôi cứ ngỡ như chú sẽ bênh vực cho chị Thư mà chửi mắng tôi, ai ngờ chú còn nói một câu shock hơn nữa.
- Đợi chú tý, chưa trả tiền chưa về được. Để chú đưa Hạnh về.
Tôi thề là tôi đã cố nín nhịn cười nhưng không thể nhịn nổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bua-nhan-sat-vach/149015/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.