Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156
Chương sau
-A... ư...Kimochi...Yamete... Cạch! Những âm thanh mờ ám kia không khiến cho đôi chân tôi chùn bước. Tôi thản nhiên mở cửa đi vào. Không quên dương đôi mắt kinh ngạc nhìn cái lão nhà hàng xóm nhà tôi đang xem thể loại phim con heo. Biểu hiện của tôi là giả vờ thôi vì tình cảnh này tôi cũng đã quen, từ khi tôi chuyển đến ở phòng bên cạnh và ship đồ ăn cho lão thì lão đã đổ đốn như thế này rồi. Chỉ là tôi đóng kịch góp vui cùng chú để cuộc sống bớt nhạt. - Hạnh à cháu? Duyên thế? Vào chẳng gõ cửa gì cả. Vừa nói, lão vừa cài lại cái thắt lưng đang lửng lơ giữa quần, hình như lão đang định cởi quần ra nhưng vừa thấy tôi thì lão vội cài lại. Nhưng tôi biết tất cả hành động và lời nói kia chỉ là giả vờ. Lão là cố tình cho tôi thấy. Tôi đã mất cảm giác shock kể từ lần đầu lão bảo tôi ship đồ ăn tới cho lão và bắt gặp cảnh tượng oái oăm... Lật lại quá khứ, tôi sẽ kể cho các bạn nghe lý do tại sao tôi lại cảm thấy bình thản trước ông chú già đổ đốn này. Ông chú này là bác sĩ, năm nay đã ba mươi lăm tuổi, nghe nói đang độc thân, tình sử dài như sớ. Bề ngoài thì đúng tiêu chuẩn soái ca của mọi cô gái. Đẹp trai, giàu có, nhiều tiền, và quan trọng là vô cùng sát gái. Lão từng khoe với tôi rằng lão chỉ cần nói dăm ba câu ong bướm thì cô gái kiêu kỳ cỡ nào cũng sẽ đổ. Lời lão nói là thật, tôi đã từng chứng kiến điều này, còn bên trong thì trái ngược hoàn toàn với bên ngoài. Lão ở bẩn vô cùng, quần áo vứt vạ vứt vật, căn nhà khá tuềnh toàng, tính cách bẩn bựa, biến thái, chuyên quịt tiền đồ ăn của tôi. Và tất cả những gì tôi miêu tả ở đây thì lão chỉ thể hiện tính cách đó với tôi thôi, còn với người khác thì lão soái lắm! Nhất là với người đẹp, galant vô cùng. Không biết vì sao tôi lại bị lão phân biệt đối xử như một con ở như thế, là vì tôi có tính cách như một con đàn ông? Hay là vì lão đã bị bại lộ "thân phận thật" của mình trong lần đầu chúng tôi gặp mặt rồi? Lại nhớ lại lần đầu tiên gặp nhau, ngày ấy tôi vẫn chỉ là một cô bé mười tám tuổi, vừa thi đại học lên thành phố tìm phòng trọ. Lão là chủ phòng trọ nơi tôi đang ở. Lúc đến thuê phòng thì tôi không gặp lão mà gặp mẹ lão. Sau khi đặt cọc phòng và đến ở thì tôi mới biết lão mới chính là chủ dãy phòng trọ này, còn phòng lão thì sát vách phòng tôi. Ngày ấy vừa thi đại học xong nên tôi mở bán hàng online. Đầu tiên tôi muối kim chi và làm chân gà, mấy thứ đồ ăn vặt để mang đi bán. Cả dãy phòng trọ đều biết tôi bán đồ ăn trên mạng nên thỉnh thoảng cũng đặt mua, và thế nào thì đến tai lão. Một ngày đẹp trời, không trăng không sao, tôi thức khuya tới 3 giờ sáng thì thấy phòng bên cạnh lạch cạch mở cửa. Lúc tôi đang định đi ngủ thì thấy có một nick lạ nhắn tin tôi đặt một chân gà mật ong mang qua. Tôi thầm chửi thề, 3 giờ sáng gọi đồ ăn có bị khùng không? Thần kinh! Đang định chửi cho một trận thì tin nhắn lại được gửi tiếp. - Anh ở phòng bên, thấy đèn phòng em vẫn sáng nên anh gọi. Đang đói, có thể cứu vớt cái dạ dày của anh không? Phòng bên cạnh chính là chủ phòng trọ, tôi nào dám khước từ. Tôi lại lục đục dậy mở tủ lạnh mang đồ ăn sang cho lão. Khi tôi sang, tôi thấy cửa khép hờ, tôi gõ vài cái nhưng không thấy tiếng vọng lại nên đẩy cửa đi vào thì... Oh my god! Lão từ phòng tắm đi ra, đây cũng là lần đầu tiên tôi nhìn thấy lão, gương mặt đẹp trai khỏi bàn, cơ thể sáu múi tráng kiện, gục đổ bất cứ những đứa con gái mê trai nào trên đời, ngoại trừ tôi. Tôi shock nên đỏ mặt, mà lão cũng thế, hai chúng tôi đều hét lên. Thế quái nào do hắn không cài khăn tắm kỹ hay sao mà khăn rơi xuống luôn... Vậy là toang! Tôi đã chứng kiến toàn bộ cảnh xuân của hắn như vậy đó! Tôi ngượng chín mặt, vội chạy về phòng mình mà đóng sầm cửa lại. Đó là cuộc gặp định mệnh của chúng tôi. Những ngày về sau, lão không hề coi tôi là một đứa con gái dịu dàng nết na. Thỉnh thoảng lão vẫn mặt dày gọi tôi sang ship đồ ăn, đôi lúc còn thuê tôi làm osin giúp việc lau chùi phòng ốc của hắn. Cũng chẳng biết từ khi nào mà lão không coi tôi là một đứa con gái thực thụ. Thỉnh thoảng tôi vẫn thấy lão đi đưa đón một ả chân dài nóng bỏng nào đó, thái độ vô cùng nhã nhặn và lịch thiệp, còn đưa về phòng rồi.... Vì lẽ đó mà tôi vốn đã quen với phong cách sống của lão, nhưng lão cũng rất kỳ, lão có một quy tắc là sẽ chỉ qua lại với một người con gái trong một lần. Sống cùng lão hai năm mà tôi chưa từng gặp một người đi cùng lão tới lần thứ hai. Tôi chẳng quan tâm, tính tôi khá là đàn ông, ngay cả kiểu tóc và phong cách của tôi cũng thế. Ra đường ai cũng sẽ nghĩ tôi là con trai, chắc có lẽ vì thế nên lão mới không thể đối xử với tôi một cách nâng niu như cách lão đối xử với đám con gái kia. Tôi chẳng ghen tuông mà lúc nào cũng tỏ thái độ thờ ơ. Thế mà chẳng hiểu sao lão như cố tình trêu đùa tôi, mấy lần tôi ship đồ ăn tới nhà lão toàn tạo ra tình cảnh trớ trêu như thế này đây. Lão cố tình trêu tôi đấy! Và tôi càng tỏ ra không quan tâm thì lão càng làm tới, lại còn mặt dày giả bộ đóng kịch như vậy. Tôi thản nhiên đặt đồ ăn xuống bàn kính, sau đó bình thản nói: - 90 ngàn cộng với 300 ngàn thông bồn cầu lần trước. Chú thanh toán đi tôi còn đi xem mặt cái! Chú nhíu mày nhìn tôi rồi đáp: - Hết tiền rồi. Cho chú khất... Mà, thằng nào lại nhìn trúng mày thế? Ngực phẳng còn hơn cả cái tivi nhà chú mà cũng có thằng tới rước được. Chú lại bốc phét rồi, tôi biết thu nhập của một vị bác sĩ như chú là bao nhiêu. Nhưng chú lại thích ăn quịt của tôi, bao nhiêu lần rồi tôi không nhớ. - Này, chưa nhìn vào nội thất bên trong thì đừng có phán, chẳng qua tôi hay mặc áo rộng thôi. - Điêu, mày cởi ra xem nào, đúng như mày nói thì từ nay chú bỏ xem phim heo luôn.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156
Chương sau