Penn đứng thẳng, chằm chằm nhìn cầu thang đã không còn bóng người, lộ ra vẻ mặt hiểm ác. Thì ra là thế… Y cầm toàn bộ rượu trong tay rót vào cổ họng, nhưng rượu không chút hiệu quả đối với thân thể sớm đã chết đi, y chỉ có thể cố gắng hồi tưởng cảm giác say rượu mấy ngàn năm trước để mê hoặc mình.
Y chậm rãi đi lên cầu thang, đến lầu hai đẩy cửa tiến vào phòng Chesil, thanh niên đang dựa vào bên giường, dưới ánh nến nhìn vở học tập ngôn ngữ dị tộc. Không cần phải nói, cố gắng của hắn là vì Raymond, để có thể cùng Raymond câu thông. Nếu hình dung, Penn vẫn cho rằng ba người họ là đi trên cầu gỗ không thể quay đầu lại, Chesil cố gắng đi theo phía sau thằng nhóc tóc vàng không biết gì kia, e rằng ngay cả chính hắn cũng không biết mình là vì cái gì mà đi theo, còn y, vẫn nhàn nhã đi cuối cùng nắm giữ mọi thứ, chỉ cần y muốn, liền có thể rút ngắn khoảng cách với Chesil, sau đó có được hắn. Hẳn là như thế, không, phải là như thế!
[ Penn? Có chuyện gì?] Chesil thấy Penn đẩy cửa tiến vào, ngước đầu nghi hoặc nhìn y.
Penn tiến lên phía trước vươn tay sờ mặt Chesil, nhưng người nọ tránh né rõ ràng làm y buông tay xuống, cười nhẹ. Cái người chỉ cách y mấy bước đột ngột tiến mạnh về phía trước, kéo ra khoảng cách hai người, mà thằng nhóc tóc vàng không thể quay đầu lại… Lại xoay thân? Tiếng cười của Penn dần lớn lên, từ cười nhẹ biến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bua-ho-menh-cua-menpehtyre/1905974/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.