Tuy là cảnh mộng, nhưng Raymond vẫn cảm thấy khó tin.
Y lúc này đang ngồi trên thuyền mặt trời Ai Cập cổ từng thấy trên tài liệu viện bảo tàng, lênh đênh trên sông Nile. Ác mộng dây dưa trước đó sớm đã biến mất không thấy tăm hơi, y thậm chí có thể rõ ràng cảm thấy hơi nước sông Nile và làn gió mát mẻ dập tắt cái nóng cho mình, làm y cảm thấy khó tin nhất chính là, bọn quái vật từng truy đuổi y trong mộng lúc này đang ở trên bờ sông xa xa nhìn y, gào thét gầm rống, đánh đấm, dường như có một tầng ngăn cách vô hình cách ly y và chúng.
Raymond nhìn đám quái vật bề ngoài thoạt nhìn giống như trong thần thoại Ai Cập, nội tâm rất sợ hãi, theo bản năng muốn tỉnh lại từ trong mộng, nhưng suy nghĩ cùng thân thể lại hoàn toàn không thể khống chế, chỉ có thể tiếp tục lênh đênh theo sóng nước sông Nile.
“ Ray.” Phía sau đột ngột truyền đến giọng nói quen thuộc làm Raymond quay đầu, trong mộng không thấy rõ diện mạo đối phương, nhưng y lại rất chắc chắn đọc ra một cái tên.
“ Chesil?”
Gương mặt chàng trai dần trở nên rõ ràng sau khi y đọc cái tên này. Không băng vải, không vết thương, y như lúc Raymond lần đầu tiên thấy hắn, thanh niên dáng người vô cùng đẹp, chỉ mặc một cái khố váy, nhưng bất đồng chính là trên cổ cùng cánh tay hắn có mang vật trang sức hoàng kim tinh mỹ, quanh mắt còn vẽ viền mắt xanh lục của chim khổng tước xinh đẹp.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bua-ho-menh-cua-menpehtyre/1905936/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.