Ngày qua ngày, Raymond tựa như từ bỏ, cả ngày ru rú ở nhà bị động chờ đợi tin tức.
Ngày thứ ba sau khi Hawass tới chơi, Raymond vẫn nhàn nhã kiên nhẫn dạy từ đơn cho Chesil, có lẽ do mấy ngày nay cùng Chesil ăn chung ở chung, hai người hình như bất tri bất giác sinh ra ăn ý, không cần phải khoa tay múa chân quá nhiều, đối phương cũng có thể hiểu rõ ý mình.
Raymond tìm được quần áo không quá vừa vặn cho Chesil, cảm thấy lông mày còn chưa mọc ra của đối phương nhìn rất kỳ quặc, liền lấy chì kẻ mày của Charlotte vẽ thêm hai cái lông mày nhân tạo cho hắn. Như chơi nghiện, Raymond chiếu theo vết tích trước kia vẽ viền mắt cho Chesil. Tuy biểu tình Chesil rất không nguyện ý, nhưng cũng không cự tuyệt.
Nhìn chàng trai cùng viền mắt bất ngờ phù hợp, Raymond nhịn không được tựa vào cửa sổ vừa thưởng thức vừa cảm thán. Nghĩ thầm nếu Pharaoh Ai Cập cổ trong tranh vẽ sống lại, cũng cũng chính là bộ dạng này sao?
Đúng lúc này, cuồng phong đột ngột gào thét phía sau, hất tung một mảnh cát bụi. Raymond vừa ho khan vừa cuống quít đóng cửa sổ, xuyên qua thủy tinh nhìn ra phía ngoài, mọi chỗ nhìn tới đều bị bão cát màu vàng bao phủ, ánh chiều tà xuyên qua màn cát, nhuộm thị trấn thành màu vỏ quýt quỷ dị.
Có chút buồn bực với thời tiết kỳ cục này, lúc Raymond xoay người chuẩn bị ngậm nước súc miệng, Jim toàn thân mùi rượu đột ngột đụng cửa xông vào.
“ Hahhh? Hahh, con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bua-ho-menh-cua-menpehtyre/1905911/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.