Một cô gái đang đi đến, miệng cô đang nở nụ cười hạnh phúc, ánh mắt lấp lánh như sao trời, nụ cười ấy làm anh xao xuyến mãi, đó là Ninh An Tuyết. Thật trùng hợp, hôm nay cô cảm thấy ngột ngạt và buồn chán nên đi bộ loanh quanh hóng mát vừa lúc đi gần tới nhà bỗng thấy một người đang nằm dưới đất, cô hốt hoảng tưởng có án mạng, nên cảm giác thoải mái khi đi dạo bộ vừa nãy biến mất hoàn toàn bây giờ trong lòng cô đang trở nên lo lắng không biết phải làm gì. Chợt cô nghe âm thanh trầm thấp của đàn ông vang lên nhưng không nghe rõ ra anh ta đang nói gì và có vẻ như âm thanh ấy phát ra từ người đàn ông nằm la liệt trước mắt, cô có một chút sợ hãi nhưng vẫn quyết định đi đến kiểm tra, Ninh An Tuyết cẩn thận đi đến bên người đàn ông, nheo mắt nhìn kĩ rồi hốt hoảng hơn nữa khi nhận ra đây là Vương Bắc Thiên, An Tuyết thấy vậy đi quay đi coi như chưa thấy gì, dù sao anh ta cũng chưa tắt thở nằm đây một chút chắc cũng có người phát hiện rồi đưa anh ta vào bệnh viện, nghĩ vậy cô xoay bước rời đi, nhưng Bắc Thiên lên tiếng: “An Tuyết, tôi sắp lạnh chết rồi, cứu tôi với” 
“Tôi sẽ gọi người đến đưa anh đi”, An Tuyết nói 
“Tôi sợ bản thân không đợi được mất”, Vương Bắc Thiên thều thào 
Ninh An Tuyết cau mày nhìn anh: “Tôi không nghĩ anh yếu ớt thế đâu” 
“Nhanh lên, hãy đưa tôi vào nhà của em và rót 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bu-dap-cho-em/3596641/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.