Đến ngày hôm sau, anh tỉnh dậy đã là 10 giờ hơn, mệt mỏi đi vào phòng tắm. Hôm nay anh mặc nguyên một set đồ đen, mang đến vẻ lãnh khốc đi xuống nhà. Quản gia Vũ thấy anh xuống cung kính chào hỏi: "Chào buổi sáng thiếu gia, thiếu gia sẽ dùng bữa chứ tôi sẽ kêu người hâm lại cho cậu"
"Ừm", anh trả lời rồi nhớ lại hôm nay có hẹn đi ăn trưa nên quay lại nói: "À không cần, trưa nay tôi có hẹn đi ăn bên ngoài rồi"
"Vâng, thưa thiếu gia", ông đáp
Đi đến sofa ngồi phịch xuống, anh lấy tờ báo trên bàn lên đọc, bỗng điện thoại thông báo có tin nhắn gửi đến, đó là mẹ anh nội dung đại khái là địa chỉ và thời gian của cuộc hẹn hôm nay: 'Quán cà phê Khâm Thiên, 11 giờ 30', anh nhìn tin nhắn nhưng không trả lời, rồi lên tiếng nói: "Kêu người pha một ly cà phê cho tôi", anh đi ra sofa ngồi rồi nói vọng vào
"Vâng, cà phê sẽ được nhanh chóng mang lên thưa thiếu gia", quản gia Vũ nói
Một lát sau, một nữ hầu mang cà phê đến đặt nhẹ nhàng xuống, cất giọng nhỏ nhẹ nói: "Thưa thiếu gia, cà phê của ngài"
Anh đang đọc báo nghe vậy, buông xuống không nhìn cô gái liền cầm cà phê lên uống, cô gái thoáng sửng sốt vì nhìn thấy gương mặt của anh, cô chưa từng thấy ai đẹp như vậy hết. Anh cảm thấy bị nhìn chằm chằm thật khó chịu nên giọng trầm khàn cất lên mang theo ý tứ nhắc nhở: "Xong việc rồi thì đi xuống đi"
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bu-dap-cho-em/3596637/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.