Khi chiếc xe chạy đến dưới chung cư Liêm Hoa, Vương Bắc Thiên xuống xe, xách đồ đi về phía ghế đá gần đó, mở điện thoại lên tim anh đột nhiên đập mạnh, anh chậm chạm nhấn vào dãy số đã lâu không gọi
Ninh An Tuyết đang ngủ thì bị âm thanh của cuộc gọi đánh thức, đầu cô nặng trĩu vùi vào trong chăn, tiếng chuông ngưng lại rồi bắt đầu vang lên lần nữa, cô lười nhác trườn người đến đầu giường, khó khăn vươn tay chụp lấy điện thoại nhấn nút trả lời mà quên không nhìn dãy số đang gọi đến. Bên kia yên lặng không nói gì, cô hơi khó hiểu cau mày lên tiếng: "Cho hỏi ai vậy?"
Bắc Thiên nghe giọng cô vang lên chợt bừng tĩnh, lúc nãy do anh không biết nên mở lời như thế nào nên không lên tiếng, lúc này anh nuốt nước bọt một cái rồi cất giọng: "An Tuyết, em sống ở phòng nào vậy, anh mang đồ ăn và thuốc cho em"
Nghe thấy giọng nói vang lên cô tỉnh ngủ luôn, nhíu mày nhìn vào dãy số đang hiện trên màn hình há hốc miệng, nhưng nhanh chóng nói: "Không cần, anh mang về đi"
"Anh đang ở dưới chung cư rồi, đừng để anh tay xách nách mang ở đây", anh mặt dày nói
"Tôi có nhờ anh mang đến đâu, đừng có mà vô lý", cô gắt lên
"Được rồi anh sai, nhưng em cũng đừng tuyệt tình như vậy", anh nhỏ nhẹ vỗ về
Cô nghe vậy tim nhói lên một cái rồi trầm trọng: "Đừng có bày trò nữa, định quay về đá tôi thêm một cái nữa sao"
Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bu-dap-cho-em/3596635/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.