Hôm sau nó ngủ dậy thì thấy mẹ nó lằm co do bên giường bên vì lạnh thì lấy sót và có lỗi, mẹ nó chịu lạnh để nhường cái chắn của mình cho nó yên giấc ngủ ấm áp nó thật vô tâm, đi rón rén ra giường mẹ nó nhẹ nhàng đắp chăn cho mẹ nó đi vscn rồi ngồi trước cửa sổ bệnh viện để ngắm cạnh bên ngoài được 1 lúc thì mẹ nó khẽ chở mình rồi mở mắt ra, nhìn thấy nó ngồi đó thì mẹ nó lại gần nó nói giọng nhẹ nhàng
- con dậy lúc nào vậy? Có ăn gì không để mẹ đi mua cho - bà khẽ đặt tay lên mái tóc đen mượn của nó
Nó quay lại ôm bà rồi áp mặt vào bụng bà làm nũng
- con vừa mới dậy mẹ, con không ăn đâu chỉ mún ôm mẹ thôi - nó vui vẻ ôm bà, cái cảm giác nó chưa được cảm nhận bao giờ, cảm giác vui vui và hạnh phúc sao đó
Mẹ nó âu yếm yêu chiều ôm nó vào lòng khẽ trách yêu con gái
- sư bố nhà chị lớn bằng này mà như con nít, thế này thì ai thèm yêu
Buông bà ra Nó phồng má cãi lại nhìn rất dễ thương
- mẹ thì con gái mẹ dễ thương vậy mà sao lại kjoong có ai yêu, mà con cũng không lấy chồng đâu con ở với baba đẹp trai với mama xinh gái cơ - nói rồi nó ôm mẹ nó rồi dụi dụi cái đầu vào bụng nó như mèo con mún được vuốt ve vậy
Mẹ nó bật cười ôm nó khẽ đặt tay lên mái tóc nó vuốt ve rồi bà mỉm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bot-lanh-nhat-di-va-lay-anh-nha/59003/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.