Vị bác sị kia có chút giận vì bị chặn họng nhưng vẫn bình tĩnh nói:
- Nên chúng tôi phải vào kho dự trữ máu của bệnh viện để lấy, rất may là vẫn còn nếu không bệnh nhân sẽ không qua khỏi. Giờ bệnh nhân đã được đưa vào phòng hồi sức rồi. Tôi xin phép đi trước, à mà các vị có thể vào thắm bệnh nhân, bênh nhân lằm phòng số 14 đó - vị bác sĩ đó nói 1 lèo như sợ bị cướp mất lời vậy, nói xong vị bác sĩ đi 1 mạch không quay đầu lại không giáp quay đầu
Mọi người nghe xong thì cảm thấy an tâm và nhẹ nhõm hẳn rồi kéo nhau vô phòng nó xem nó ra sao. Nhìn đầu nó bị quấn băng trắng tay chân cũng có vài chỗ bị dán băng gạc, khuôn mặt nhợt nhạt 2 bên má không còn phiến hồng tự nhiên nữa ( má nó lúc nào cũng hông hồng na, nhìn rất đáng yêu) thì mọi người không khỏi đau lòng. Bố mẹ nó nói về lấy đồ vào cho nó vì lúc vừa khi nghe tin nó tai nạn thì bỏ hết công việc mà vào viện với nó lên không kịp cầm đồ, nhờ bọn bạn nó ở lại chông giùm nó hộ họ. Khi họ ra khỏi phòng nhỏ đi lại bên giường bệnh nắm lấy tay nó thút thít
- Linh à tao xin lỗi tao bít lỗi rồi mày tỉnh lại đi đừng nằm đây nữa huhu.... mày dậy mắng tao đánh tao cũng được nhưng xin mày tỉnh lại đi - nhỏ cứ khóc như vậy gọi nó dậy làm người ta nhìn thây mà đau lòng nhất là anh Hữu nhà ta.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bot-lanh-nhat-di-va-lay-anh-nha/59001/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.