Con My không được chủ vuốt ve nữa liền dừngđộng tác lăn qua lại lại rồi ngóc đầu lên nhìn theo bóng nó đi vào bếp, đầu My hơi nghênh qua 1 bên miệng xụ ra tái 1 vệnh 1 cụp nhìn rất đáng yêu.Vậy là nó vô bếp nấu cơm trưa mà không hề nghĩ đến cuộc hẹn giữa nó và hắn.Bố mẹ nó cùng Thiện Bình đến thăm bà nó thì thấy bà nó đang ngồi 1 mình nhìn ra ngoài trời ngắm cảnh
- bà / mẹ
- mọi người đồng thanh chào.
- ờ. Chào mấy đứa. Thằng Bình với thằng Thiện đó hả? 2 đứa lớn quá rồi nhỉ? Mau mauvào nhà chơi
- bà nó nghe tiếng chào thì quay lại, thấy 2 đứa Bình và Thiện liền cười chào hỏi.
- dạ. Bọn cháu mới đi du học về hôm nay đến chơi với bà nè
- Bình non ton chạy lại ôm cổ nội nó.
- ừ. 2 đứa lớn quá rồi. Sắp cho bà già này ăn cố chữa?
- nội nó vỗ vỗ vào tay Bình mỉm cười,
- dạ còn lâu bà ơi. Cháu ế dài cổ ra nè bà
- Thiện cười nhẹ đi lại.
- mẹ đã ăn gì chưa mẹ
- mẹ nó đi lại hỏi.
- ta chưa. Ở 1 mình ăn lúc nào chả được
- bà nó có vẻ như hòa nhã với mẹ nó hơn.
- bà nói vậy sao được chứ. Mà sao bà không qua nhà bác Khương ở để bác ý dễ chăm sóc ạ? Ở 1 mình buồn lắm
- Bình vẫn ôm cổ nội nó thắc mắc
- à ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bot-lanh-nhat-di-va-lay-anh-nha/2886476/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.