- để nó 1 mình đi. Anh nghĩ nó cần yên tĩnh để bình tĩnh lại - anh ngăn cô lại khi côđịnh chạy theo hắn.
-nhưng....
- Hữu nó nói đúng đó. Để Thành 1 mình đi - Lộc chặn ngang lời Dương định nói.
Vì vậy cô chỉ buồn buồn cúi đầu xuống không nói gì.
Đám bạn cũng chả thể mở miệng nói gì vào lúc này lên đành kéo nhau vào lớp.
Về nó khi đó nó đã biết được bọn hắn đã về lớp khi vô tình lướt qua cửa mà thấy lên nó cố tình nói vậy. Nói những từ đó ra tim nó đau lắm, nó biết hắn cũng như nó rất đau... nhưng nó mong hắn h7eeur được ý nghĩa của những câu nói đó của nó. Nó bị ăn tát đau lắm nhưng cũng đáng thôi, nó làm sai mà, nó bị đánh như vậy là đáng lắm. Đưa tay lên sờ lên má đang chuyển đến cảm giác đau nó nhếch mép tự diễu rồi lê thân lên phòng y tế vì giờ phút này nócảm thấy rất mệt mỏi nó chả còn tâm chí mà suy nghĩ nữa và nó cũng không muốn nghĩ nữa.... như vậy là đủ rồi. Lên phòng ytế nó đặt lưng là nó ngủ luôn, có vẻ nó đang rất rất mệt.
Còn hắn, hắn bỏ 1 mạch về nhà rồi lên phòng đóng sầm cửa lại, đặt tay lên lồng ngực bên trái - ở nơi này trái tim hắn đang rỉ từng giọt máu đau nhói. Nó làm hắn đauquá, những câu nói kia của nó hắn nhớ như in thậm chí bên tai bây giờ chỉ đọng lạitừng câu từng chữ nó nói ra. Là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bot-lanh-nhat-di-va-lay-anh-nha/2886435/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.