Đang chầm chậm bước trên con đường được trải ánh đèn vàng dịu nhẹ lãng mạn thì bỗng nó xiết chặt vòng tay ôm hắn, đầu nhỏ hơi ngó lên nói:- anh này?- sao em? - hắn mỉm cười dừng bước chânquay lại nhìn nó nói- ưm... nếu. Chỉ là nếu thôi đó.... nếu 1 ngày em làm gì có lỗi với anh. Anh có tha thứ cho em không? - nó nhùng nhằng nhưcon nít, chân đung đưa nói mấy câu đầu ý nói mình chỉ nói nếu thôi không được tin làcó rồi hỏi hắn, câu cuối giọng nó hình nhưhơi nghẹn, phản phất ý vị buồn buồn.
Hắn nghe nó nói rồi quậy ầm trên lưng mình thì phì cười lắc đầu nhìn rồi vội gật đầu để nó yên tâm. Khi nghe nó hỏi 1 câu rất lạ, giọng nó hình như thật buồn nhưng cũng không hẳn buồn, hắn không đáp mà chỉ quay đầu về phía trước chân tiếp tục bước chầm chậm.
- ưm.... không biết đâu. Anh trả lời đi... á....
- nó nháo ầm trên lưng hắn, tay buông ra muốn loạn xạ, chân cũng không yên phận mà đung đưa lắc lắc mình làm nũng rồi không cẩn thận ật người lại phía sau.
- cẩn thận- a...
Hắn đang lơ đễnh nghĩ đến câu hỏi của nó thì bị nó nháo, không kịp trở tay kết quả nóvụt khỏi tay hắn ngã ập xuống đường, ngay giây phút nó ngã tim hắn như ngừng đập, lòng hắn trỗi lên cảm giác mất đi 1 thứ gì đó thật quan trọng, tâm hắn sợ hãi vô cùng.
- em có sao không? Anh xin lỗi, xin lỗi...
Hắn vội quay lại đỡ nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bot-lanh-nhat-di-va-lay-anh-nha/2886419/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.