Sau 1 hồi môi chạm môi thì hắn cũng buông nó ra nhìn nó dịu dàng nói- anh yêu em. Yêu rất nhiều.
- thật không? - nó mỉm cười giọng bông đùa hỏi lại.
- không - hắn thẳng thừng đáp.
- gì? - nó đang cười liền đanh mặt hỏi.
- nếu có từ nào diễn tả chính sác hơn từ " yêu " thì đó là mới là sự thật. 1 từ yêu không thể diễn tả được tình yêu anh dành cho em - hắn tự tin mà nói.
Nó nghe mà trong lòng hạnh phúng vô cùng, khẽ nhón chân nó hôn lên môi hắn nhưng do kiêng hoài không đến lên đình hôn cằm hắn ( hx nùn nùn ?) hắn bật cười trước hành động đó của nó, chủ động cúi xuống hôn lên chúp mũi nó đầy cưng chiều. Bỗng hắn cúi xuống thấy có thứ chất lỏng đỏ đỏ đang hòa tan với nước biển, nhìn lên eo nó cái áo màu hồng phấnđã bị đỏ 1 khoảng thì hoảng sợ nhốc bổng nó lên chạy vội ra ngoài đường lớn bắt taxi đi bệnh viện
Do hắn "nghịch" nước quá lâu lên khi về đãbị sốt cao đến gần 40°, còn nó mới ốm dậylại thấy hắn " nghịch" nước vui quá lên cũng học đòi lên kết quả sốt 41° báo hại làm cả nhà lo lắng và phải nghỉ học 1 tuần ở nhà mà dưỡng bệnh. Vụ cái lão gì đó bắtcóc hắn nó không thấy bác nó gọi gì nữa chắc bố mẹ hắn đã sử vụ đó êm đẹp rồi. 1 tuần ở nhà nó và hắn cứ dính lấy nhau không rời, cứ như bù lại khoảng thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bot-lanh-nhat-di-va-lay-anh-nha/2886377/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.