Nhóm bạn nó đang chạy đi tìm nó thì thấy nó đi từ sau trường về khuôn mặt lạnh tanh, chạy lại Thủy vội hỏi:- Linh. Mày có sao không? Ổn chứ? - giọng lo lắng.
- không sao. Mày nghĩ tao là ai mà lại đi đau buồn hay nghĩ dại dột đến lỗi đi tự tử vì hắn chứ? Lên nhớ tao là Trần Hoàng Băng Linh. Băng sẽ không dễ tan chảy vì 1ngọn lửa nhỏ - nói rồi nó khẽ nhếch môi.
Bọn bọn nghe nó nói vậy thì lòng thêm nặng nhưng vẫn cố nở nụ cười, bọn anh không hiểu nó lên cũng mỉm cười lòng nhẹnhõm đi phần nào.
- vậy ổn rồi. Ta đi ăn gì đi. Anh sẽ khao mấy đứa - Bách mở lời.
- được đó anh. Em ăn kem - nó hứng khởi đi lại bá cổ Bách kéo xuống búng mũi Bách.
- hey. Em xấu nha. Anh đã khao em em còn búng mũi anh là sao? - Bách hậm hực xoa mũi mình phụng phịu nói, bộ dạng trẻ con hết sức.
- anh hơn em 3 tuổi mà em nghĩ anh phải kém em 3 tuổi mới đúng - nó thấy Bách như vậy liền chêu.
- em..... - Bách ứ họng nhìn nó trân trối.
- hey.... không cãi nhau nữa. Đi ăn thôi. Mày đó. Không được chọc chồng chị như vậy nghe chưa? Không em chết mất xác đó - Dịu biết nó không muốn bọn họ lo lắng lên chiều ý nó đi lại bá cổ nó nói và cảnh cáo nó vẻ chêu ghẹo.
- ghê quá đi. Bên chồng cơ đấy. Tao tháchcả mày lẫn chồng mày đó -
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bot-lanh-nhat-di-va-lay-anh-nha/2886360/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.