Hôm sau bọn nó vẫn đi học bình thường, vẫn hoạt động cũ, vẫn đôi nào vào đôi đấy, vẫn có nhũng lúc sến súa chêu chọc nhau rồi vui vẻ cười đùa, nó và hắn vẫn vậy nhưng đôi lúc có chút ngại ngùng giữa 2 đứa, tối hắn vẫn nhắn tin nói chuyện với nó, nó cũng vậy, cả tuần tụi nó chôi qua như vậy chỉ khác là Nhật hay làm phiền nó hay đến trước cửa nhà nó xin lỗi làm nó khó chịu. Hôm nay cũng vậy
- anh muốn gì? - đứng trước Nhật nó lạnh lùng lên tiếng nhưng lại không nhìn Nhật mà quay đi hướng khác tay khoanh trước ngực.
- xin em tha lỗi cho anh. Anh biết sai rồi. Anh xin em - giọng Nhật say mèn rồi quỳ xuống ôm chân nó.
Nó lùi lại cố đẩy Nhật ra nhưng không được, hắn ta cứ khóc rồi ôm chặt chân nó
- anh có bỏ tay ra không? - giọng tu la.
- không, xin em. Xin em tha thứ cho anh 1 lần này nữa thôi. Anh không thể sống được khi thiếu em. Xin em huhu - Nhật cứ lài nỉ hoài, còn khóc nữa.
Nó đang không biết phải làm sao thì có mấy anh cạnh nhà nó đi chơi về, thấy nó như vậy thì liền đi lại kéo Nhật ra và cho 1 trận tơi tả, thấy tội nó xin mấy anh không đánh nữa để nó tự giải quyết, mấy anh mới đầu còn không đồng ý nhưng nó lạnh giọng với mấy anh lên mấy anh mới để yên rồi ra về.
- về đi - nó hờ hững nói.
- không. Xin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bot-lanh-nhat-di-va-lay-anh-nha/2886275/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.