Còn hắn và nó sau khi bỏ mặc con bọn nó dìu hắn đến 1 cái ghế đá ở đoạn vỉa hè mà bình thường hay có những cặp đôi yêu nhau buổi tối ra đó hẹn hò, để hắn ngồi đó nó đứng dậy bước đi thì bị hắn níu tay lại
- em đi đâu vậy?
- lắm mồm. Ngồi im đấy - nó lạnh lùng lên tiếng nhưng sâu bên trong là sự lo lắng.
Hắn nghe vậy cũng đành miễn cưỡng buông tay nó ra, nó sau khi hắn buông tay liền chạy đi đâu đó để hắn ngồi đó chờ mình. Hắn cứ ngồi đó chờ nó đến 15 phút rồi 30 phút vẫn không thấy nó quay lại, đầu lại đau nhức vô cùng, bỗng thấy tim hơi nhói, không nhẽ nó bỏ lại hắn ở đây mà đi về? Nó vô tâm vậy sao? Mà cũng phải nó có bao giờ quan tâm hắn, nghĩ mà thấy lòng buồn thiu. Cố đứng dậy để bước đi nhưng sao khó quá, đầu đau kinh khủng, đưa tay lên đầu thì vô tình chạm vào vết thương khiến hắn nhăn mày rên khẽ rồi cũng cố vịn vào thành ghế mà đứng dậy. Đang cố đứng lên thì bị 1 bàn tay nhỏ bé giữ ở vai mình nhẹ ấn ngồi xuống, theo phản xạ hắn ngước đầu lên thì thấy nó, khuôn mặt đầm đìa mồ hôi, hơi thở mệt nhọc như vừa chạy hàng nghìn cây số. Đang đơ đẫn nhìn nó thì bị giọng nói bực tức của nó làm giật mình.
- nhìn cái gì? Tính đi đâu?
- a... anh đi về. Tại đợi mãi không thấy em tưởng em về rồi.
- thằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bot-lanh-nhat-di-va-lay-anh-nha/2886273/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.