vậy sao lúc vừa thái độ cô ấy lại thay đổi vậy ạ - hắn cố gặng hỏi
Nghe vậy mẹ nó khóc lớn hơn rồi tự đấm vào ngực mình rồi nói
- tại tôi. Tất cả tạu tôi mà - mẹ nó mất bình tĩnh
Thấy vậy bố nó ôm mẹ nó trấn an hắn cũng lắm lấy bàn tay đang run lên của bà mà trấn an
- xin bác bình tĩnh
Anh nó thấy vậy khẽ nói với mẹ nó
- không phải do mẹ, mẹ đừng như vậy - quay sang hắn anh hỏi - cậu nghĩ cậu là ai mà mún biết quá khứ của con bé? Cậu đủ mạnh hơn con bé để bảo vệ nó sao? Cậu không thể vì thế đừng hỏi gì hết. Cậu về đi.
Thấy anh nó nói vậy hắn càng tò mò về nó, hắn mún biết mọi thứ về nó, hắn mún bảo vệ nó, không mún nó phải tự gánh sự tổn thương 1 mình. Vì vậy hắn nhìn bố mẹ và anh nó bằng ánh mắt cương quyết khuôn mặt lạnh lùng cất giọng trầm nói:
- thưa 2 bác với anh cháu yêu Linh lên cháu sẽ bảo vệ cô ấy. Tuy cô ấy không biết cháu yêu cô ấy nhưng cháu đảm bảo sẽ không để cô ấy tổn thương.
Nghe hắn nói vậy bố mẹ và anh nó ngạc nhiên nhìn người con trai trước mặt, rồi nhìn hắn dò sét tìm kiếm sự dối trá nhưng hoàn toàn không có. Khuôn mặt hắn, ánh mắt hắn đều chứa sự cương quyết, quyết tâm. Khẽ cụp mi xuống mẹ nó bắt đầu kể giọng nghẹn lại:
*** 17 năm trước ***
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bot-lanh-nhat-di-va-lay-anh-nha/2886208/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.