Nhìn thấy có xe đỗ trước sân. Bà Hạ không khỏi vui mừng khi thấy Hạ Hiểu Di bước ra, đôi chân không chờ được nữa vội vã đi đến.
- "Di Di. Con về tại sao không báo trước mẹ bảo Bác Lâm đến sân bay đón!"
Bà nhìn con gái từ trên xuống dưới một lượt bà mỉm cười hài lòng.
- "Con muốn cho mẹ một bất ngờ mà!"
Cô nở nụ cười thật tươi nắm lấy tay bà, bốn năm xa cách cuối cùng cũng đã trở về.
Bà Hạ nhìn qua một lượt ánh mắt cũng chú ý đến cô bé tay cứ ôm chặt chú thỏ nhồi bông phía sau đuôi mắt gợi lên ý cười.
- "Dora! Mau chào bà đi!"
Cô bé vâng lời lễ phép cúi đầu chào hỏi.
- "Cháu chào bà ạ!"
Bà Hạ nhìn cô bé ngoan ngoãn lễ phép nụ cười hiền hòa trên môi lộ rõ.
- "Đứa trẻ ngoan. Nào, lại đây! Để bà ôm một cái."
Suốt cả bữa cơm bà Hạ không rời khỏi cô bé. Lẻ ra Đinh Ngạn Hy sẽ cùng về nhưng bởi vì giữa đường có một số chuyện phát sinh đột ngột nên không thể về cùng cô.
Dora cũng rất hiểu chuyện, không đòi những món ăn thường ngày ở Pháp vẫn hay ăn, những món ở đây cũng rất hợp khẩu vị. Cô bé ăn những món mà bà Hạ chuẩn bị rất ngon miệng, còn không quên nịn bợ.
- "Bà ơi, món này rất ngon đấy ạ!"
Bà Hạ bật cười tuy không hiểu những gì cô bé nói nhưng cử chỉ là cô bé đang làm bà cũng đoán ra là đang khen ngợi.
- "Dora! Nói tiếng Trung."
Hạ Hiểu Di liếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bot-bien/366217/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.