Trải qua ca phẫu thuật dài hàng giờ đồng hồ cuối cùng hắn cũng bình an qua được kiếp nạn.
Sau khi chuyển đến phòng hồi sức, tạm thời cũng chẳng ai được vào trong. Chỉ có thể đứng nhìn qua tấm kính lớn.
Hạ Hiểu Di tâm hồn còn chưa thoát khỏi sợ hãi, gương mặt xinh đẹp suốt cả buổi tối hôm qua đến giờ cũng đã thấm đẫm nước mắt, đôi mắt cũng khô cần vô hồn nhìn theo người đang nằm trên giường bệnh với hàng loạt thiết bị y tế dán chặt lên người mà không khỏi đau lòng.
Ban đầu nghe Trình Duệ thông báo cô còn chẳng dám tin vào những gì mình nghe thấy, nhưng đến khi tận mắt chứng kiến thì cô hoàn toàn suy sụp.
- "Cậu đi theo cậu ta cái kiểu gì vậy hả?"
Chung Kỳ Tân vội vã kéo Trình Duệ đến một nơi khác để hỏi chuyện.
- "Chung thiếu gia, là lỗi của tôi."
Trình Duệ cũng không giải thích lập tức cúi đầu nhận phần sai về mình. Chung Kỳ Tân cũng tạm nguôi cơn giận, dù sao cũng không phải lỗi nằm ở cậu ấy.
- "Thôi được rồi, không trách cậu được. Là cậu ta xui xẻo gặp phải họa sát thân."
Liếc mắt nhìn thấy tiểu tử Trình Duệ vẫn vẻ mặt buồn bã, Chung Kỳ Tân thở dài an ủi.
- "Từ Di Trạch cũng đã không sao rồi, cậu đừng tự trách mình nữa!."
Đằng xa, Giang Thành cũng hớt hải chạy đến. Trông bộ dạng vẫn ăn bận lịch sự, trên tay còn mang theo cặp xách có vẻ như từ nơi nào đến còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bot-bien/1926331/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.