A!
Hạ Hiểu Di chau mày, đưa tay định cầm lấy lọ thuốc trên tay hắn, nhưng hắn đã từ chối.
- "Đưa tay đây".
Hắn trầm giọng ra lệnh.
- "Để tôi tự làm đi, những chỗ này tôi tự có thể...a..."
Không để cô nói hết câu, Từ Di Trạch ngay sau đó lập tức kéo lấy cánh tay đầy vết đỏ tím cẩn thận bôi thuốc cho cô trong lòng có chút xót xa.
- "Sẽ không có lần sau nữa đâu."
Hắn lên tiếng khẳng định.
- "Anh lấy gì bảo đảm?"
Hạ Hiểu Di nhìn theo hành động của hắn chậm rãi hỏi.
Từ Di Trạch nâng mắt nhìn cô, ánh mắt đầy phức tạp. Xong khóe môi lộ ra ý cười chuyên tâm làm tiếp công việc không thèm trả lời.
- "Anh không nên trách cô ấy."
Nghe được lời nói này, bàn tay đang bôi thuốc cho cô cũng bất chợt dừng lại.
- "Cô ấy cũng rất đáng thương không phải sao!"
- "Em không trách cô ấy sao?"
Hắn hỏi.
- "Tại sao?"
Cô không hiểu thật ra hắn muốn nói đến điều gì, nhưng chuyện khi sáng đương nhiên là có trách, nếu như nói không chắc chắn là nói dối. Hạ Hiểu Di không rộng lượng đến mức tha thứ cho kẻ đã làm tổn hại đến mình.
Hắn thở dài, cuối cùng quyết định im lặng tiếp tục công việc.
- "Chúng ta trước kia... Đúng là có rất nhiều sự bồng bột, xốc nổi."
Hạ Hiểu Di mỉm cười dịu giọng lên tiếng.
Chuyện đến bước đường này đương nhiên mỗi người đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bot-bien/1926328/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.