“Thái độ của họ tốt hơn con.”
Viện trưởng Sinh Lãm nheo mắt lại, điềm đạm nói với cậu ta.
Nụ cười nham hiểm giống như đã biết rõ mọi chuyện.
“Đúng rồi, ngoài phạt ra, hôm nay tôi còn muốn đặc biệt tuyên dương một người.”
Giọng nói của viện trưởng Sinh Lãm một lần nữa vang lên giữa không trung.
“Hả? Tuyên dương?”
“Cháy phòng thí nghiệm thì có gì đáng tuyên dương cơ chứ?” Các học sinh vò đầu bứt tai, vô cùng nghi ngờ.
“Trong chuyện xảy ra ở phòng thí nghiệm ngày hôm qua, có một bạn học sinh nữ, biểu hiện của bạn ấy vô cùng tốt, xứng đáng là gương sáng để mọi người noi theo.”
Sinh Lãm nói đến đây, ánh mắt tìm kiếm hai vòng quanh sân vận động, sau đó thành công rơi trên người Lục Mẫn Huyên.
Lục Mẫn Huyên ngây người, ngỡ ngàng đối mặt với ông ta.
Viện trưởng muốn làm gì vậy chứ?
Vì sao đột nhiên cô lại có dự cảm không tốt.
“Bạn học sinh nữ đó, không chỉ ở lại hiện trường ngăn cản đám học sinh nam này đánh nhau mà còn lanh trí hóa giải nguy cơ phát nổ.”
“Thể hiện sự xuất sắc trong công tác phòng cháy chữa cháy sau này.”
“Những điều này đều do một bạn học ở hiện trường khi đó nói với tôi.”
Viện trưởng Sinh Lãm rủ rỉ nói, ánh mắt thâm sâu lóe lên một tia sáng phức tạp:
“Bạn học sinh ấy chính là em gái của Hứa Thiên Hạo - Lục Mẫn Huyên.”
Dứt lời, cả sân vận động đều kinh ngạc!
Ánh mắt của Hứa Thiên Hạo tưởng chừng như có thể biến thành một thanh kiếm giết người vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-yeu-nghiet/1745142/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.