Thầy vừa đi vào phòng thí nghiệm, liền thấy khói đen cuồn cuộn lên cao, cây đèn cồn đang bốc cháy, hơn nữa ngòi lửa còn là từ bên trong phát ra.
Hỏng rồi!
Ngay tại lúc thầy ta cực kì hoảng sợ, Lục Mẫn Huyên đã thuần thục cầm cái nhíp gắp bấc nến ra.
Sliver Thất Lãng thì xé rèm cửa sổ ra dập tắt ngọn lửa, LK tìm được cái bao cát cũng ném lên.
Mọi người phối hợp tương đối thành công.
Một cảnh nguy hiểm, trong thời gian ngắn nhất, được hóa giải thành công.
“Phù…”
Lục Mẫn Huyên thở ra một hơi thật dài, lau sạch mồ hôi trên trán.
“Thành công rồi.”
Sau khi buông cái nhíp xuống, cô lo âu đưa mắt về phía nam sinh đứng đối diện.
“Hứa Thiên Hạo, tay anh...”
“Tôi không sao.” Hứa Thiên Hạo hờ hững trả lời, yên lặng mở lòng bàn tay ra nhìn một cái.
Phía trên để lại một dấu hồng, có chút bị phỏng nhiệt, nhưng cũng không có gì đáng ngại.
“Hay là tới phòng y tế một chuyến đi.” Lục Mẫn Huyên vội vã nhìn cậu, không che giấu được lo lắng.
“Không cần.” Hứa Thiên Hạo rũ tay xuống, cậu không phải người yếu ớt như vậy.
Chẳng qua là lòng bàn tay bị lửa làm phỏng một chút, không phải vấn đề lớn lao gì.
“Hù chết tôi rồi, cũng may cậu không bị thương nặng, tôi còn tưởng rằng cậu phải bị nổ bay rồi chứ!” LK kinh hãi nói.
“Vậy cũng hết cách, tình huống lúc đó quá nguy cấp, không có thời gian cân nhắc nhiều như vậy.”
Hứa Thiên Hạo nhàn nhạt trả lời, tận lực tránh tầm mắt Lục Mẫn Huyên, nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-yeu-nghiet/1745137/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.