Bầu không khí,
Rất nguy hiểm!
"Đừng mà..."
Giây phút quan trọng, Lục Mẫn Huyên sợ hãi nhắm mắt lại, đẩy lồng ngực nóng bỏng của anh ra.
"Mau buông tôi ra."
Hứa Thiên Hạo cũng phút chốc tỉnh táo trở lại, nhanh chóng kéo cô lên, lọng cọng xoay người quay lưng về phía cô.
"Cô đừng có nằm mơ, tôi sẽ không hôn cô."
"..." Lục Mẫn Huyên nhìn sang nơi khác, đỏ mặt cúi đầu xuống, vô thức chỉnh sửa quần áo: “Tôi mới không trông mong gì."
Nghe cô nói vậy, Hứa Thiên Hạo không nhịn được mà quay đầu lại, ý tứ hàm súc nhìn cô.
Chỉ thấy cô gái ngại ngùng cắn môi, trên gương mặt ửng đỏ thoạt trông khá đáng yêu.
"Thế à?" Đôi mắt của Hứa Thiên Hạo chớp mắt tối sầm lại, mày nhướng lên, cố ý kéo dài giọng hỏi.
"!"
Lục Mẫn Huyên lập tức ngẩn người, còn tưởng rằng mình để lộ gì rồi, gò má càng đỏ hơn.
"Không, cho dù anh nói thế nào, dù sao tôi cũng không phải kẻ cuồng nhìn trộm!"
Cô nói xong thì che mặt, chạy nhanh về phòng của mình.
Cửa đóng sầm lại, hít thở dồn dập tựa người lên cửa.
Hứa Thiên Hạo lặng lẽ nhìn cô bị mê hoặc, đôi mắt trong veo phản chiếu bóng người màu hồng của cô cho đến lúc biến mất.
Mắt chớp một cái không dễ nhận ra.
Phụ nữ...
Thật đúng là thứ miệng nói một đằng lòng nghĩ một nẻo.
…..Phiền phức chết thôi.
Trong lòng anh nghĩ vậy, tiếp tục đá đôi dép dưới đất, bình tĩnh tựa như không có chuyện gì xảy ra.
Nhưng thực tế, lúc anh cúi đầu rót sữa bò, để lộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-yeu-nghiet/1745129/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.