… Loại giọng điệu hoàn toàn không có gì đáng lo này có ý gì?
Đại diện môn toán bỗng nhíu mày.
Đừng giả vờ tự tin như vậy chứ!
Cô ta không tin một con nhóc mười lăm tuổi có thể giải ra được đề bài khó như thế!
“Đúng vậy, nếu cô có thể giải được, chúng tôi sẽ thừa nhận cô có tư cách ở lại lớp 3! Nhưng điều này là không có khả năng!”
“Nếu làm được thì sao?” Đậu Dã Tầm lập tức phản bác: “Có mấy người nói chuyện không nên nói quá mạnh miệng.”
Bây giờ, không hiểu sao cậu ta lại đặc biệt tin tưởng Huyên.
Ít nhất thái độ của người ta đúng mực còn lịch sự.
Không giống như cô ta, mượn cơ hội gây khó dễ còn chưa tính, còn bày ra vẻ mặt ngạo mạn như thế.
Có đạo lý nào lớn hơn người ta có hai tuổi thì bắt nạt cô gái mười lăm tuổi chứ!
“Không thể nào, cô mà giải được thì tôi livestream ăn phân!” Lý Tịnh Khiết cũng bị kích thích, đập bàn nói ra một câu ngoan độc.
“Phụt…” Cô giáo xinh đẹp đang uống nước, nghe thế liền trực tiếp phun ra luôn.
“Bạn Tịnh Khiết, văn minh, lễ nghi……”
“Đúng vậy! Cậu đừng hứa những lời buôn nôn như thế chứ?”
“Ai muốn nhìn cậu ăn phân chứ!” Các học sinh ghét bỏ phỉ nhổ.
“Không cần.” Lục Mẫn Huyên cũng lên tiếng, xoay người viết từng nét một trên bảng đen.
“Tôi không có hứng thú với livestream nặng mùi như vậy, chỉ cần mọi người thừa nhận sự tồn tại của tôi là được rồi.”
Nhìn quá trình cô trình bày rõ ràng suy nghĩ giải bài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-yeu-nghiet/1745122/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.