Khi anh nói, giọng nói gợi cảm và hơi nóng phả lên trán cô, cộng thêm hơi thở hormone mãnh liệt tản ra từ người anh.
Lục Mẫn Huyên cảm thấy mặt mình nóng đến mức có thể nướng màn thầu luôn rồi.
“Tôi không quan tâm, tôi muốn ra ngoài!”
“Ra ngoài?” Hứa Thiên Hạo mạnh mẽ hất tay cô ra, ngắm nhìn khuôn mặt đỏ bưng của cô.
“Muốn vào thì vào, muốn ra thì ra, cô coi phòng của bổn thiếu gia là nơi nào? Hửm?”
Âm cuối cùng được anh nâng cao hơn.
Lời từ miệng anh nói ra quả là gợi cảm đến không tưởng được.
Hơi thở Lục Mẫn Huyên cứng lại.
Hứa Thiên Hạo đã đưa tay lên, đầu ngón tay chạm vào khuôn mặt vừa rửa sạch của cô.
Dần dần lướt tới vành tai cô, nhìn như hờ hững không để ý nhưng lại dồn hết tâm trí trêu đùa vành tai cô.
Da dẻ cô rất trơn mềm.
Giống như trứng gà vừa được bóc vỏ vậy.
Lục Mẫn Huyên cắn chặt môi, hô hấp không nhịn được trở nên nặng nề, toàn thân như có dòng điện chạy qua, tê dại khiến hai chân cô dần mềm nhũn.
Cô dời tầm mắt, gương mặt hiện lên vẻ e lệ ửng hồng khiến người khác nhìn thấy liền muốn giày vò cô.
“Nói thật đi…”
Ánh sáng trong mắt Hứa Thiên Hạo tối xuống, tà khí nhếch môi, cong lên một độ cong nguy hiểm.
“Cô mặc như này vào phòng tôi, nói rõ lên rằng cô cố ý mê hoặc tôi phải không?!”
Cho dù thế nào.
Khuôn mặt thế này cũng thuộc kiểu hồ ly tinh.
Giống như mẹ cô vậy, không lúc nào không nghĩ cách làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-yeu-nghiet/1745111/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.